Biểu cảm bày nửa thì sực nhớ đang nằm lưng toàn nhìn cảm tôi.
“Tôi nhìn rồi.” lưng như nhìn thấu suy đột nhiên lên là kẻ ngốc.”
“Cậu định xem rốt là đã có chuyện với Văn à?”
“Chị Tôi có hơi ngạc nhiên. Bởi vì Văn có hiện trong phần sau hôn lễ rằng nhìn giống tôi.
“Ừm, hết.” khẽ “Ban đầu, là bỏ tiền mời Văn phù dâu.”
Tôi sững sờ.
Thì sớm đã vừa Văn vừa xinh đẹp vừa đã mẹ hai mươi nghìn tệ cưới ấy. Văn là viên học, mực từ chối.
Anh mất mặt ghi trong lòng, khi kết hôn với đã cố đưa điều kiện, Văn phù dâu.
“Văn là chúng có tập tục phù ban đồng đến, là lừa ấy, rằng hôn lễ phù dâu, rồi m/ua nội thực phẩm chức năng mấy trăm tệ đến…”
Tôi trừng to mắt, vẻ mặt tin: “Tại giúp lừa người khác như vậy chứ?”
Anh đâu có sức hấp dẫn lớn như vậy đâu.
“Cậu như là vì sống sau kết hôn có chảy hơn chút đi.”
Lúc giày cưới, A Cường chỉ phá chút nhưng tính là quá đáng. Bởi vì trước đó đã với bọn họ rằng lúc rước chế chút, đừng người sợ bỏ chạy, phù chúng rồi mọi người hãy mạnh sau.
Nhưng mảnh đã phá hỏng hoạch trai, Văn định về nhà.
Nếu Văn về thật thì nào ăn với thế là bày rằng lễ Động rất đón xe, Văn ngồi về.
Chị Văn đồng ý, có điều yên tâm về chịu ngồi chung với phù rể và chú rể mà ngồi mình trong chiếc phía sau.
Sau đó, chúng đụng bốn hỷ. phát lì xì đ/au lòng đã lượng với người dẫn là ông Ba rằng chỉ cần ông Ba nữa thì bọn họ nếm mùi vị phù dâu.
“Anh tôi….cho ông Ba lên Văn à?” Cổ họng cứng lại, như câu chỉnh.
“Ừm, cảm già năm sáu chục tuổi, sức khỏe có hạn, là động động chân đỡ nghiện, chuyện nhưng ngờ ông Ba mạnh bạo như vậy…”
Chị lúc mở thì váy Văn đã già sắc đó x/é rá/ch, da trắng trẻo toàn là dấu tím xanh, còn có dấu răng…
Chị Văn khóc lóc muốn báo cảnh sát. ông Ba rằng mình đã lớn tuổi rồi, cảnh sát có bắt bọn họ thì như bọn họ đổi dưỡng lão thôi, có đáng lo cả.
Nhưng danh tiếng Văn toàn h/ủy dù thèm danh tiếng mình, vậy nội thì Bà tức ch*t chứ?
…
Chị Văn bọn họ là thật, do đó càng tuyệt vọng, khóc lóc lời.
Anh sợ ầm chuyện lên thật đã đưa Văn phòng tân hôn ‘yên tĩnh chút’.
“Đám s/úc si/nh… Già ch*t ti/ệt đó…” Tôi tức toàn run lên. Cuối tại sau khi Văn t/ự s*t, ông Ba hoảng lo/ạn chúng chúng đàn tràng siêu độ rồi.
Vì Văn đã ông ép ch*t! Lão già đó sợ mình b/áo th/ù!
Nếu bây ông Ba hiện trước mặt đạp ông phát.