Uông cảm thấy thân được hời lớn, vui quay về phòng lạch cạch hồi lâu, trang thay chuẩn bị ra hẹn hò.
Nó có một bạn trai, quen được hơn một tháng.
Hai quen nhau ở sảnh bi-a.
Đối mình là nhà vậy Uông sống ch*t có được ta.
Vì thế thèm ra đi làm.
Lúc này, nó vui vòng tay chuẩn bị ra khoe khoang, cho nó một lời khuyên ngăn thỏa đáng: “Khuyên mày ra hẹn hò.”
Thấy vẫn cứ chăm mình, Uông ý chế nói: "Làm sao? Muốn làm hỏng chuyện của à? Loại x/ấu xí như có lọt xanh của ai đâu, câu được nhà cho nhà sống những tháng đẹp, cái vòng tay này của cũng coi như là cống hiến thôi.”
Mẹ cũng ở một bên vui đỡ:
"Đúng vậy, Tuyết cứ tập trung yêu đương nhà chúng ta có giàu có được hay đều là dựa con, nhất định giữ chắc được nhà giàu này, thiếu tiền cứ bảo mẹ đưa.”
Nói còn quên chế nhạo liếc tôi.
"Đừng giống như nào đó, có vấn, có ngoại hình, chỉ có thể đi làm những việc vất vả.”
Tôi nhún vai, được thôi, dù sao cũng khuyên rồi, mà do hai mẹ nhà này một mực nghe đó chứ.
Tôi trơ Uông đi ra khỏi nhà, mà khí xanh trắng trên cánh tay nó giờ đây bao mặt nó.
Một bóng đen hình thoáng cạnh ta.
Tôi một hơi thật dài, xem ra có trò hay để xem rồi.