Triệu Minh hồi cung khi trời sẩm tối.
Chuyện tiên nàng sau khi hồi cung gọi cạnh nàng.
Cũng giày vò còn mày vui ngồi Có thể nhìn ra hôm nàng vui vẻ.
Nàng nói: “Đường tỷ hôm xuất cung gặp ai không?”
Không cần đoán cũng hôm nàng gặp ai, nhưng chưa kịp trả lời, thân nàng đợi được nữa lên tiếng trước: “Diệp Tri Phong, trúc mã Tri Phong ngươi tâm tâm niệm đấy.”
Ta nói, hề tâm tâm niệm y. Nhưng dù như với nàng thì nàng cũng sẽ còn đắc ý hơn nữa.
Đương nhiên, im lặng lời biến thành đ/au lòng ở mắt nàng.
Nàng hất cằm, kiêu ngạo nói: hôm Tri Phong với không?”
Có thể y cưới ngươi? Tôi cúi nghĩ.
Chỉ thấy Minh tiếp: “Hôm miệng Tri Phong khen Chàng ấy nói, uyển nhược lục trà.”
Tiền nhân có “Phú” từng nói: “Dáng hình thanh thoát, vọt như chim nhạn sợ hãi, uyển như rồng dạo chơi. Người đều biết, Tri Phong nhất, hơn nữa loại uống nhất luôn lục thượng hạng Thiên Sơn Tuyết Đỉnh.
Thiên Sơn Tuyết như ý nghĩa. Sau khi lá sẽ tụ trên tĩnh, giống như đụn tuyết trên Thiên Sơn. Nhạt như gió mát, ngọt lành khoang miệng, dịu cổ dư vị bất tận. Minh được Tri Phong khen ngợi như vậy! m/ù khi nào thế?
Cũng chẳng trách lúc Minh vui như ba năm nàng đ/á/nh rơi trang vì Tri Phong y chẳng nhận ra nàng, hôm hiếm còn có thể khen nàng uyển như lục trà.
Ta có hơi nàng quyến rũ được Tri Phong.
Chẳng nàng công Nhưng chứ. Tổ phụ y kẻ chống đối tiên có tiếng triều ta, ai đế ấy ch/ửi đó. Dáng thẳng kỵ, sợ ch*t kia có thể thấy gia phong thanh liêm. Vả lại, khi còn nhỏ chơi đùa với cảm thấy y giống nịnh hót, dựa dẫm có quyền.
Dáng suy tư biến thành mất mát đến cực điểm ở mắt Minh Ngọc.
Tâm trạng nàng tốt, phất lui xuống.
Sau khi lui xuống, nàng lập tức tìm xin chỉ, yêu cầu đến biệt ở kinh thành ở, còn mang theo cả ta.
Tứ cũng phép việc náo lo/ạn vô lý này.
Ta chắc hẳn hai ngày gặp nhiều trắc trở trước Quốc công. Quốc nguyên tam triều, đứng quan văn, thần già hơn cả tổ phụ, nổi tiếng với thẳng kỵ và sắt. Cho dù ch/ém ấy chăng nữa thì cũng dám. Trừ khi hắn ch*t chìm miếng thần dân thiên hạ.
Vậy hắn chỉ có thể cầu nhưng cầu cũng chẳng dễ dàng đến thế.
Trừ khi giữa con gái hắn với cháu trai út Quốc công phát sinh chút đó.
Hắn đúng giỏi, đáng tiếc, giỏi nhưng sai rồi. Con Quốc công trước giờ công tư minh, dù có h/ệ thông gia thì ấy vẫn sẽ nói.
Muốn kéo có thực lực. Chớ thúc, cả tổ phụ khi còn cũng ấy dạy dỗ.
Sau đó, Minh hầu nhanh thu dọn hai rồi gấp rút đến biệt viện.
Sau khi vào, biệt cung, đây thưởng thần tử. Chẳng trách Minh có thể mình "chịu thiệt" như có cũng phía đối diện cách con phủ Quốc công.
Vừa hay như thành ta.
(Thành toàn: trọn vẹn, đạt được đích)