Phim chiếu đàn cuối cùng cũng buồn ngủ.
Tôi hơi tò mò, ta làm công việc gì nhỉ?
Sáng sớm mới ngủ, vậy mấy giờ mới đi làm?
Lẽ ta nghỉ phép?
Bỏ đi, đây phải chuyện ngoài như tôi nên bận tâm.
Lúc bình minh.
Mặc dù gà trống gáy vang, nhưng đồng treo trên tường, vang lúc giờ sáng.
Rèm cửa sổ ta ba lớp chồng, chắn nắng cực tốt.
Ánh nắng làm hại q/uỷ cực như xem ra ngôi thật sự rất hợp với tôi!
Tôi vẻ của ta.
Cánh tay đàn để cạnh gối tự nhiên.
Tôi miễn cưỡng gối lên tay ta.
Thế nhưng, tôi bình thường đi ngủ đều mặc ngủ, lót buộc quá.
Tôi cởi lại chăn.
Người đàn nghiêng người, tôi cũng thế.
Tôi ngước mắt, đối diện với gương tuấn của khỏi... hơi x/ấu hổ.
Thế nhưng nghĩ đến việc ta vốn dĩ nhìn thấy tôi, tôi lại trở nên kiêng dè gì.
Tôi khẽ ngửi.
Cảm giác hơi thở trên ta mùi hương nhạt.
Càng hơn là, tôi cảm thấy cả mái.
Nằm ở cạnh tôi cảm giác ở vệ sinh của ta.
Đó là khí chất hợp để nuôi m/a.
...
Giấc ngủ này, tôi ngủ ngon đến lạ.
Hơn 4 giờ chiều, khi đàn thức dậy, tôi cũng tỉnh theo.
Anh ta thay áo của mình.
Tôi mặc áo của tôi.
Anh ta mặt, lại cầm chải vứt thùng cạnh, sau đó mở ngăn kéo ra, lấy ra một lớn chải, chọn cái màu đen đó.
Đánh răng ta đi ra ngoài.
Tôi nhìn lớn chải như thế lấy cái màu hồng.
Tôi là m/a.
Những thứ được q/uỷ sử dụng thực ra ảnh gì đến việc sử dụng của con cả.
Nếu thì tại sao thịt bánh bao, ti tỉ các cúng bái lễ Minh cúng xong con còn được chứ?
Đương nhiên là q/uỷ của q/uỷ của người!
Kem răng của ta thật sự rất thơm, cảm giác mát lạnh ấy.
Tôi lấy chai lọ của ra, bắt chước tác vừa rồi của ướt mặt, tạo bọt bôi lên mặt, xoa mấy vòng, hất nước sạch.
"Sảng khoái quá, mái thật!"