Chùa Cổ Huyết Hồng

Chương 5

26/03/2025 14:23

Mười phút sau...

Hai tay tôi đã nhức mỏi đến r/un r/ẩy.

Suốt khoảng thời gian ấy, tôi không đếm nổi mình đã dập tắt bao nhiêu ngọn đèn trường minh giả.

Mà vẫn chưa hề gặp được cái gọi là "đèn thật".

Mồ hôi lăn dài theo cằm, tim tôi đ/ập như trống đ/á/nh.

Không chỉ mình tôi - cả điện này vẫn chưa có ai "vượt ải" thành công.

Dường như vận đen đang bao trùm lên toàn bộ cổ điện.

Đúng lúc tôi thầm nghi ngờ tính x/á/c thực của quy tắc, một tiếng reo vội vã x/é tan sự im lặng:

"Tìm thấy rồi! Tôi tìm thấy rồi!"

Quay đầu nhìn: Một thiếu niên tóc c/ắt ngắn đang phấn khích giơ cao ngọn đèn, liên tục đ/ập nó vào góc bàn.

Quả nhiên, dù hắn làm gì đi nữa, ngọn lửa kia vẫn bất động, chẳng hề lay chuyển - không cách nào dập tắt được.

Vững như đinh đóng cột.

Đúng là "đèn trường minh" chính hiệu!

Chứng kiến đặc tính ấy, tôi chợt gi/ật mình. Một ý nghĩ lóe lên:

"Muốn dập tắt đèn giả thì phải 'đ/ập'...

Nhưng nếu chỉ cần PHÂN BIỆT đèn thật - giả, đâu cần phải 'dập tắt' nó!"

Nghĩ thông được điểm then chốt này, tôi bỗng thở phào nhẹ nhõm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm