Ảnh tôi và Cố Hiệu ôm nhau bị đăng lên diễn đàn trường.

Dù xã hội nay đã cởi mở hơn, nhưng Cố Hiệu vốn là nhân vật nổi tiếng, lại thêm chuyện lạ nên chẳng mấy chốc lan khắp Đại học A.

[Hai đứa nó yêu nhau rồi hả? Từ khi nào thế?]

[Hu hu nam thần của tôi, có ai hiểu không? Ánh mắt hai người quấn quýt thế kia, không phải yêu nhau thì tôi livestream ăn cứt.]

[Tốt tốt, mấy đứa đẹp trai cứ chơi trò này hả?]

[Eo Sở Lâm nhỏ quá đi, hai người đúng là đẹp đôi, ánh mắt nam thần như muốn nuốt chửng bạn ấy ấy.]

[Gì chứ, mấy đứa con gái nông cạn quá, nam thần gì chứ, giả tạo đáng gh/ét.]

[Trời ơi, biết Cố Hiệu thích đàn ông thì hôm qua đã không ngồi cạnh nó, đừng có lại để ý tới tao, nghĩ mà phát ớn.]

...

Đọc mấy bình luận tục tĩu, tôi lo cho Cố Hiệu.

Trước giờ hắn là thiên tài khoa Tài chính, lại thêm danh "người thừa kế tập đoàn Cố Thị", khổ sở nhất đời có lẽ chỉ là cốc cà phê đắng.

Giờ bị nói thế này, liệu chịu nổi không?

Tôi thì vô sự, từ ngày nhập học đến giờ đã quá quen với việc bị đem ra đàm tiếu.

Tâm lý mạnh mẽ lắm rồi.

Nhưng chỉ một tiếng sau, mấy lá đơn tố tụng từ pháp lý Cố Thị xuất hiện dưới bình luận.

Lập tức, mấy kẻ kia vội xóa comment, xin lỗi chúng tôi, nhưng đã muộn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm