Khi tôi tìm thấy Thẩm Giản Thừa, cậu ta đang khom người trên mặt bàn bida, nhướng mày, các đ/ốt ngón tay áp sát gậy.
Chiếc thánh giá trước ng/ực đung đưa.
Mấy cô gái đứng xung quanh lén lấy điện thoại chụp ảnh, mặt đỏ bừng chia sẻ với bạn bè.
Tôi bước tới, vật ngã Thẩm Giản Thừa xuống sàn, nện một quyền trời giáng vào hốc mắt cậu ta.
"Thẩm Giản Thừa, đồ khốn nạn!"
Tôi hoàn toàn bị cậu ta lừa gạt rồi.
M/áu dồn hết lên n/ão.
Vừa định giơ nắm đ/ấm lên lần nữa, Thẩm Giản Thừa đã đ/è ngược tôi xuống sàn, thuận thế ngồi lên eo tôi, hai chân dài kẹp ch/ặt hai bên hông tôi.
Tôi không cựa quậy được.
"Phát đi/ên à?"
Cậu ta nghiêng đầu liếc nhìn, giọng điệu nhạt nhẽo.
Tôi trừng mắt nhìn, nghiến răng nói:
"Thử thách bẻ cong trai thẳng."
"À."
Thẩm Giản Thừa gật đầu hiểu ra.
"Vốn định chơi thêm vài ngày nữa, xem mấy người như cậu yêu đương ra sao. Nhưng giờ cậu đã biết rồi thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa."
Cậu ta rời khỏi người tôi, hơi ấm vẫn còn vương vấn.
Nhưng ngay sau đó, Thẩm Giản Thừa đ/á một cước thật mạnh vào eo tôi.
Cậu ta từng tập võ, cú đ/á này khiến tôi cảm thấy xươ/ng cốt như muốn rã rời.
Chắc chắn eo đã bầm tím rồi.
Quả nhiên.
Thẩm Giản Thừa nhìn vùng da trắng trên eo tôi in hằn dấu chân, mắt tối sầm lại.
Nhưng lại nói:
"Chúng ta huề nhau."
"Cút đi."