Sau Tết lâu, phim 《Bước qua lửa đỏ》 phát sóng trên các nền tảng lớn. Dù chưa đạt tích đình đám nhưng tỷ suất xem ổn, ngoài dự đoán của tôi.
Các đạo diễn tìm đến viết kịch bản nhiều hơn, khiến bận tối mặt. Lâm Chi Văn trở diễn viên trẻ vọng, tạo đề nghiệp.
Thời Yến lại chìm quay công việc. Những rảnh rỗi, chúng thường đặt chiếc nhỏ trên ban công, cùng rư/ợu vang, cùng ngắm trăng.
Pháo hoa chợt rực sáng đâu giơ ly rư/ợu cười với anh: "Pháo hoa, rư/ợu cùng lang quân, mượn cảnh sắc này để Thời Yến Lễ, gặp là phúc phần của em. Chỉ mong vậy."
Không rõ từ nào. Có là ngày mài cùng luyện tập thao thời học, hay lần mưa tã cầm đưa về này biết mẹ luôn để sẵn hai chiếc dù cặp. Hoặc là ngày tháng nghèo khó, là nghiên sinh nghèo là cây trẻ vô danh, cùng nhau nương tựa. Mỗi khó khăn, luôn là đầu tiên đứng bên tôi.
Chúng khởi đầu ngoạn mục, sóng gió. Chỉ tôn trọng, nâng niu thấu lẫn nhau.
"Quyết phụ tương tư."
Ly rư/ợu chạm nhẹ ly tôi. Ánh mắt hòa, nụ cười đồng điệu. biết bao khi tôi, anh.
**Ngoại truyện**
Lần Kiệt trễ deadline, cả lớp đều nhờ lớp biết). Lần này quyết định động nhắn riêng trước.
Không ngờ bụng thật, qua môn tặng quy. Phân tích kỹ câu "Chúc kỳ vui vẻ" rõ ràng ám đậu! Quả phim ảnh lừa người, đúng là thần!
Phú Kiệt màn hình khoe cả hai group lớp: “Ôi các bạn đều biết đậu môn Thời rồi hả? tặng này!”
Cả group dậy sóng:
“??? Ước gì mình chưa đọc được”
“Sao may mắn lại rơi thằng này! Tao nhờ đây!”
Đang hả hê thì Kiệt chat chói mắt: “Phó đạo diễn Thẩm: Đã báo với Thời về điểm 55 của em. Chúc lại ♪”
Phú Kiệt gi/ật “Dạ...dạ cảm ạ…”
Hôm khai giảng, Kiệt ngồi lớp lại vẫn tin nổi: "60 điểm đâu rồi? 55 điểm kiểu gì? ơi em!!"
Cậu bạn cùng vỗ vai an ủi: tĩnh, kỳ này cố lên là qua ấy mà."
Liếc nhìn xung quanh toàn "đồng minh" trượt môn, Kiệt tủi thân hơn. Đang tính trốn tiết Thời quẩy game thì tay thon dài gõ nhẹ mặt bàn.
Thời Yến đặt hộp xuống: "Vợ gửi em. Học kỳ này chăm chỉ, đừng trốn nữa. đâu hỏi thầy."
Phú Kiệt ấp "Dạ...em cảm ạ!"
Tối mở hộp quà quy mẩu giấy: “Chúc kỳ vui vẻ!”
Phú Kiệt tờ ngăn kéo, cắn miếng ngọt lịm. Sau bữa tối, ngờ xách balo lên thư viện.
Bạn cùng phòng rủ: "Mai quẩy game không?"
"Thôi, tao phải thư viện. trượt nữa!"
Phú Kiệt vừa rửa tay vừa nghêu ngao: hành~~ hành~~"
Đám bạn nhìn nhau ngơ ngác: Thằng này gì vậy?