Xuyên Thành Ác Nữ

Phần 10

05/04/2024 17:57

“Lông mi ướt rồi, nói gì.” cô: “ Không gặp á/c mộng sao?”

Lúc người, tóc vặn bị gió thổi bay chút, giống khách hổn hển.

Trần suy nghĩ chút, vẫn từ chối: trở đi. Em ngủ được.”

“Được là bị lầm, hỏi nhiều bình thường: đây.”

Trần tiếng.

Anh nhúc nhích.

Cô khó sang.

Chu Nhượng đột nhiên ghé sát vào mạnh môi cô: “Em mình chăn khóc đi.”

Rất nhanh ngủ, chỉ là lúc này nằm mơ nữa, ngủ hừng đông, mở ra, trướng lên.

Chắc là sưng rồi.

Cô thở dài trong lòng, lấy khăn ướt lau mặt.

Sau đó là dưỡng da mặt, chống nắng, son môi.

Vuốt tóc, kéo ra.

Thời tiết tốt hơi chói mắt.

“Vừa mới chuẩn bị gọi cô.” Lộ Nguyên cô, chào “Lại đây ăn cơm.”

Cô ngáp qua, miệng còn chưa kịp lại, đã Nhượng đang ngẩn kia.

Anh cô, nhếch khóe môi cười.

Cô lập miệng lại, thẳng lưng tới.

Ăn cơm xong, còn nhiều lắm núi. họ Lộ phía trước, Nhượng cạnh cô.

“Sao sưng vậy.” Vẻ mặt rất hả hê: “Không khi thật sự khóc chứ?”

sao liếc cái: “Có thể đừng thêm cảnh mình không?”

Anh hiếm khi phản bác cô, chuyển đề tài: “Cuối chụp ảnh.”

Cô sửng ngờ vẫn còn nhớ: à.”

“Em rảnh?”

“Để mơ hồ nói.

Sự thật là, chỉ cuối rảnh, cuối nữa cũng rảnh.

Không biết chuyện xảy ra, Tokyo công tác rõ ràng là Lý thành cô.

Nói là công tác, thật du lịch công cộng. cơ bản mỗi ngày gọi điện thoại Nhượng.

“Anh không?” hỏi. Giọng dây kia rầu rĩ: mấy bộ phim đi.”

“...”

Trở hôm đó trời mưa rất lớn, rất cẩn thận che dù, nhưng vẫn thể tránh khỏi ướt chút.

Vừa nhà, cửa nhà, đang chán ch*t quảng cáo dán cửa nhà cô.

“Chu Nhượng.” nhẹ gọi anh.

Chu Nhượng ngạc nhiên quay đầu, trong ng/ực lộ góc, màu tím rất thanh thuần.

“Gi/ật đường sao tiếng.” cười thở dài, tới đưa cô: “Khiến ch*t, nhào vào anh.”

Trần chút, vẫn cũng đón em.”

“Em máy bay anh, thật khổ sở.” nói.

Anh hơi ngạc nhiên: “Sai rồi, sao còn nũng nịu thế.”

để ý tới anh, kéo khỏi cửa để đồ, tự giác Đóng trái phải.

Trần để đồ xong xoay lại, vẫn còn cầm trong cúi ngửi, ngẩng mặt “Sao nghĩ tặng đinh hương.”

Anh cô, thần bí “Vô thưởng cạnh đoán, ngữ đinh hương là gì??”

Trong loại hồng thủy tiên từng thử “Tình vĩnh cửu? Tình duy nhất?”

“Ngốc.” sinh lắc đầu, ghé sát vào gò má cô, nói bị mưa mơ hồ, rơi vào tai cô.

Hiếm chút ngượng ngùng.

“Là mối tình đầu.” nói.

Trần sửng ngửa sau, vào đôi đen nhánh sáng ngời kia: “Anh…”

“Không tin à?” nở nụ “Em chính là tiên anh…”

Không nghe âm thanh.

Chỉ thể khẩu hình hợp nhất, thích.

“Sao vẻ mặt này, hồi trung đã tặng bó sao?”

Trần để đẩy ra, “C/on m/ẹ nó còn mặt mũi nói.

Anh nói thế nào? À, định tặng Xuân Xuân cách vách, nhưng ấy hẹn hò bạn trai ấy.”

“Đắt lắm, tặng đi.” răng lặp đã từng Em thật sự là… Chịu nổi anh.

Anh cười, ve mặt gi/ận cô: “Được rồi.”

“Hơn nữa, đây sao thể chưa từng đương.” nói.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25