Ngay thời điểm tâm kh/iếp đầu Du.
- Đao thúc, cái gì là Cảnh?
Lục vàng.
- Nói dài dòng, hồi nữa biết, hiện tại triệt để khôi phục, dùng tu vị hiện tại của nha đầu chừng có khả năng phát hiện ta, đến lại bị ít phiền toái đâu.
Cây xong liền im lặng.
Lục nhưng yên lặng, tiếp.
Từ khẩu của vàng, biết được thúc dường nhận Đại thể là tiểu nha đầu, rằng chỉ nhận đơn giản thế, Cảnh, mới lần đầu tiên nghe thấy.
- sâu cái kiến, chạy sao.
Bỗng dưng quý phu tiếng, sâu của quảng trường, chỉ thấy thân đẫm m/áu mất, khi quý phu tức vung tay vào không.
Xoẹt!
Một vết nứt gian xuất hiện trung.
- Ah...
Sau gian tiếng kêu thảm thiết, vết m/áu loang lổ, vẻ vật bị đ/á/nh bay khỏi gian, căn bất cứ sức phản kháng trắng bệch, mắt đầy kh/iếp s/ợ.
- cô hạ thủ xem mũi của mạng.
Vào giọng già vang lên, xong lời cuối cùng, giả già đại trung niên xuất hiện.
Ánh mắt nhảy lên, thì danh là ‘ cô ’, từ danh hào tuyệt phải bình thường thể đ/á/nh đồng.
Mà chính là Chủ cùng xuất kỳ biết quan sát, tuyệt thực ngồi yên bỏ qua.
Nhưng ý xem Chủ dường biết Đại của mình.
- thì là nàng tới.
- ngờ là trách thành con sâu cái kiến.
- Trời ạ, là cô hiện thân.
Khi bốn cô vang gian, quảng trường số ít những những cường giả đỉnh cấp kh/iếp bốn cô làm linh h/ồn họ r/un r/ẩy, mắt chấn động gi/ật mình, cùng kh/iếp s/ợ.
- Hành, rốt cục đi sao, giao cục diện chơi đệ của ta, lật thế hay không.
Nhìn thấy Chủ, quý phu chút khách khí, Chủ mũi.
Phong Chủ với già của mang theo thần x/ấu hổ, những nếp nhăn càng lún sâu hơn, nói:
- Ta là biết tiểu là đệ của ngươi, năm vậy, biết chính là Đại của Hoàng Minh Long, vẫn kín miệng, biết vậy, để cục diện thế này, nên xem mũi của Hoàng Minh Long làm náo lo/ạn thế nữa.
- Chủ lại biết h/ệ Đại cùng huynh.
Lục nghe vậy, tâm ngạc tưởng rằng Chủ biết Đại tự nhiên biết rõ h/ệ Đại huynh, nhưng chuyện, dường Chủ hoàn biết.
Phong Chủ nệ, đứng trước cô cực kỳ thúc, vừa xong lại cười làm lành nhìn nhìn thấy cô bắt lấy nói:
- là nho nhỏ biết trời cao đất rộng, nên giáo huấn, nhưng dù sao ở thế Thanh, chuyện qua, Khung Minh phải đoàn kết ít, mũi đủ, xem mũi Khung xin đại đại lượng, mạng.
Phong Chủ xong, đứng ở bên cạnh, mắt cực kỳ cung dường tư cách chuyện với cô.
- Tha phải tiện nghi sao, truyền đi, ba ngàn đại thế rằng môn của dễ khi dễ đấy.
Hư lườm Chủ, nhìn qua nói:
- Thược, là đệ ta, việc h/ệ tới phụ thân ngươi, tạm thời phong ấn tu vị của con kiến hôi kia, chuyện giao quyết định.
Vừa dứt lời, cô điểm chỉ, tức bay tới trước Thược.
Ông!
XÍU...UU!!
Lúc đạo quang bổ tới, trực tiếp ch/ém vào bổ xuống gọn gàng.
- Ah...
Hồng kêu thảm thiết, m/áu b/ắn tóe, cánh tay phải bị ch/ặt đ/ứt, thân thể con chim bị ch/ém g/ãy cánh, ngừng giãy dụa quảng trường, tu vị bị phong nằm quảng trường r/un r/ẩy ch*t.
Ông!
Thu trường trở đạm nói:
- Hôm nay phụ cố ý lần dám can trêu ta, ngươi.
- Người dễ chọc.
Nhìn con ch*t, tất mắt cảm thán, nào giải vây vận tốt, hôm nay thể bảo vệ tính mạng.
Trong người, Phượng cầm đầu trăm nhìn nhau, cùng hãi, nhìn thấy nằm nhưng nào dám tiến lên.
Ánh mắt Phượng r/un r/ẩy, nhưng thân thể chấn động ít, biết đây là tại nổi.
Ngược lại thế Tam Hợp hãi, từ từ chạy tới bên cạnh dẫn đi.
Lục nhìn đứng thêm lại dùng thương thế của hiện rằng thể khôi phục thời gian ngắn. Đến khi đi Hoang Điện, cần lại lo lắng, thể đủ gây sợ, mạng sao.
- Thược, lần gặp gỡ đoạn cánh tay là nhẹ, nên làm chút mới thể làm ghi nhớ lâu.
Hư cô lườm cái, với ra.
- Vâng, phụ.
Lục gật đầu đáp.
- Ân, xem mũi Hành, ch/ém cánh tay là được rồi.
Hư cô xong, tức híp mắt lại, nói:
- Hải Nhược, ba các đây, chẳng xuống mời các hay sao?