Nam Chính Cướp Chú Rể Đi Rồi

Chương 11

24/05/2024 16:13

11

"Bùi Tri rốt cuộc gì? có thể cho thả lỏng không?"

Không im lặng quá sức chịu đựng nên phải thấp giọng ấy.

Bùi Tri Lâm không nói gì sau khi rời khỏi người tôi, mở cửa ra ngoài.

Anh ấy lại ki/ếm chuyện gì đây? Muốn chuẩn bị dụng cụ tr/a t/ấn mới sao?

Tôi sợi cá chân định ở lại.

Một lúc lâu sau, Tri Lâm quay lại một ảnh trên tay.

Anh đầu không rõ biểu cảm của nên đành phải ch/ặt vào tấm ga trải giường bên dưới anh.

Một giây sau, Tri Lâm đến mép giường, quỳ một gối xuống.

Bức ảnh rơi xuống trước tôi.

Bùi Tri Lâm mười tám hôn lên trán trong học.

Anh nói giọng gần như c/ầu x/in:

"Không có ai trước đến nay chỉ có em."

"Anh tưởng Vương Giai Giai gửi ảnh này cho nên chối anh."

"Lăng Nghi, đừng đi."

Bùi Tri Lâm ngước lên tôi, ấy dụ dỗ vui vẻ cùng ấy.

Khí tức nguy hiểm quá bản năng của một con thú nhỏ khiến lùi lại.

Bùi Tri Lâm đến gần chỉ đầu lên là thở của ấy vào nhau.

Tôi một thật sâu: “Nếu không chấp thì định gì?”

Bùi Tri Lâm nhẹ lui lại.

Tôi hụt ấy bỏ cuộc à?

Tôi hoảng hốt đầu lên nhưng lại thấy tay nổi gân xanh của Tri Lâm ôm lấy cá chân bị khóa, vén lên, chút một làn da trắng nõn.

Sau đó, ra những chiếc răng sắc nhọn như một con thú, theo vết át, lại những vết.

Đau ngứa.

Tôi cự, ngồi tiến đến trước mặt bịt lại, ngăn cản hành động của anh:

"Anh không rời đi, rất em."

Bùi Tri Lâm thậm chí phấn khích lần này lại nhiều ấn hơn.

Tôi bị tr/a t/ấn cho đến khi buồn quá nên chìm vào giấc ngủ.

Khi dậy, sợi quanh cá chân mình vẫn chưa được tháo ra.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm