Trong gian chật hẹp, hơi thở hòa quyện nhau.

Toàn thân nóng như lửa đ/ốt, chỉ chỗ tiếp xúc anh là mát mẻ dễ chịu.

Tôi kìm được, tay mân mê khắp anh.

"Cận Thừa, nóng quá."

Cận nắm ch/ặt tay tôi, nghiến răng nghiến lợi:

"Lái nhanh nữa lên! Gọi sĩ đến nhà ngay lập tức!"

Tôi bắt x/é áo mình.

Làn tiếp xúc khí nổi đầy gà, nhưng vẫn nóng như th/iêu đ/ốt.

Ngọn lửa vô từ sâu trong thể bùng lên, th/iêu đ/ốt từng thớ thịt.

"Cận Thừa, giúp với."

Đôi mắt đỏ ngầu lóe tia đi/ên cuồ/ng, anh gằn ch/ửi thề:

"Lâm đây là do tự chuốc lấy."

Ừm ừm, đúng là tại tự chuốc.

Lúc này óc chỉ còn toàn những d/âm ô.

Cận gi/ật vạt tự cởi ra, dùng nó trói tay đỉnh rồi đột ngột đ/á/nh môi xuống.

Đôi môi chúng chạm nhau.

Tôi kiềm chế được mà đòi hỏi nhiều hơn.

Về đến nhà, anh ôm đ/á tung cửa, bỏ qua luôn đợi ở phòng khách, ném phòng ngủ.

Sau mây mưa đi/ên lo/ạn, hết tác dụng và dần táo.

Nhưng nữa kỳ dị ứng.

Đúng vậy.

Chu kỳ anh rối lo/ạn đến 3-4 lần/năm còn anh 3-4 lần/tháng.

Cận lóc đáng thương xuất hiện.

Vừa bóp eo nhức mỏi, vừa dành anh, nào ngờ đến mất cảnh giác.

"Cận đừng cắn nữa!"

"Em tuyến thể cũng thể mang th/ai!"

"Không được vừa vừa..."

Mấy ngày liền quấn quít rời.

Nằm dài trên giường, mệt lả người.

Cận cũng kiệt sức, gục mặt ng/ực ngủ thiếp đi nước mắt còn đọng trên sống mũi.

Lúc rảnh tay check điện ch*t sững.

Bạch omega bạch trong bỏ trốn hôn lễ.

Theo tin từ H quốc, hắn ta trên bay trở về nước.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17