Ma tình đa cảm

Chương 8

08/08/2025 18:23

Khi uống rư/ợu, tôi ngồi trên đùi Tề Diễn.

Bạn cùng phòng thấy cũng chẳng lạ.

Tề Diễn đưa miệng đến sát tai tôi: "Ba người chúng ta, em thích ai nhất?"

Đây là câu hỏi gì thế? Nói ai cũng dễ mất lòng.

Tôi suy nghĩ nghiêm túc: "Không chọn được, em thích tất cả. Mọi người cùng nhau em rất vui. Bốn chúng ta mãi mãi là một nhà."

Tề Diễn nghe câu trả lời của tôi, nhắm nghiền mắt rồi cúi đầu uống rư/ợu.

Sau đó anh say quá nên đi vào nhà vệ sinh.

Tôi ôm Tiểu Hắc và Đinh Bạch nhảy nhót hát hò.

Tiếp theo đi đâu nhỉ?

Tôi chợt nhớ đến ván mạt chược lần trước chưa đ/á/nh được.

Nhân dịp này hòa giải qu/an h/ệ giữa Tề Diễn với hai người họ. Bốn đứa mình cùng chơi mạt chược đi! Để thúc đẩy hòa khí ký túc xá mà!

Sau khi đề xuất với Tiểu Hắc và Đinh Bạch về phòng chơi mạt chược. Tôi giơ micro nhảy đến cửa: "Tiểu Hắc cậu phụ trách sang phòng bên mượn bộ đồ! Họ có đủ cả!"

Phòng chúng tôi thiếu mất hai quân bài, phòng bên cạnh có một bộ mạt chược mới.

"Đinh Bạch cậu cùng tôi trải một chiếu dưới đất! Trên giường không đủ chỗ cho bốn người, không thoải mái!"

"Trước đây Tề Diễn không chơi cùng, hôm nay anh ấy say rồi, dù có trói cũng phải kéo anh ấy chơi với bọn mình! Đè anh ấy xuống chiếu xem chúng ta chơi! Thấy vui tự khắc anh ấy sẽ tham gia thôi! Đêm nay thức trắng! Phải chơi cho đã trong phòng đã!"

Vai tôi bị vỗ từ phía sau. Tôi ợ một cái đầy hơi rư/ợu.

Vừa quay nửa đầu, đã bị Tề Diễn lôi ra ngoài.

Anh đ/è tôi vào tường: "Không thoải mái? Muốn thế nào? Trói anh, đ/è xuống đất xem các em? Em đi/ên rồi à? Các em vui, anh tham gia? Hừ. Thật là một đêm thức trắng. Còn có bộ đồ. Không có cũng cố mượn."

Hàm sau của Tề Diễn càng nghiến ch/ặt hơn: "Vẫn muốn bốn người, phải không?"

Mắt anh đỏ hoe, tôi vẫn vô tư gật đầu: "Ừm ừm."

Người khác chơi mạt chược thiếu hai. Tề Diễn chơi mạt chược bốn trừ hai. Không hiểu sao anh ấy lại khăng khăng mạt chược hai người.

Tiếng thở của Tề Diễn ngày càng mạnh, mang theo mùi rư/ợu, như đang kìm nén điều gì đó: "Anh hỏi lại lần nữa, vẫn muốn bốn người?"

Tai anh không nghe rõ sao? Mọi người đều ra ngoài cả rồi, không thể nói "hai đứa tôi chơi riêng đây, hai người đi đi đừng làm phiền".

Tôi gật đầu: "Ừm ừm."

Anh cắn ch/ặt môi: "Anh không thích."

Tôi ngây ngô đáp: "Đừng thích."

"Anh không muốn."

"Đừng muốn."

"Anh không hề muốn chia sẻ em."

"Đừng chia sẻ."

Câu này lạ thật…

Tôi là quân mạt chược hay cái bàn mạt chược? Lại còn chia sẻ được?

Chưa kịp phản ứng, Tề Diễn đã ôm lấy sau đầu tôi rồi hôn lên môi: "Em nói đấy, đừng chia sẻ, vậy thì anh tận hưởng một mình trước."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm