Lam Ngọc vén vạt áo tôi lên, vừa nhào nặn vừa bóp lấy. Đùa nghịch chán chê thì chuyển hướng xuống dưới, rồi cầm điện thoại chụp tanh tách. M/áu từ mũi cậu ta chảy xuống, Lam Ngọc cười đến thích thú, lấy chai gel bôi trơn cùng hộp ba con sói (bcs) để trong hộp tủ ra.
Tôi nằm yên, trừng mắt nhìn cậu ta, thều thào nói:
"Mày tỉnh táo lại đi. Mày đừng có làm cái trò này."
Mặc dù tôi rất khốn nạn nhưng tôi vẫn tuân thủ pháp luật đàng hoàng đấy nhé.
Lam Ngọc cởi quần ra, nụ cười dần mất đi nhân tính:
"Có sao đâu. Ai dụ ai còn chưa biết. À mà, nếu em tố cáo thì anh phải đi t.ù đúng không? Vậy làm xong thì anh phải ở bên em, nếu anh dám chạy trốn em sẽ đi báo cảnh sát."
???
Từ từ, tôi là nạn nhân mà? Sao bây giờ lại bị u/y hi*p ngược lại thế?
Tôi không chịu được nữa rồi, đầu hàng:
"Tao không muốn làm dăm ba cái chuyện ấy đâu. Tao sợ rồi, xin mày đấy, thả tao ra đi, rồi mày muốn tao làm cái gì cũng được, trừ chuyện này ra."