Tiêu đứng trước phát ngôn nên ki/ếm chuyện quay qua gây khó dễ Hàn Tiêu.
“Hừ! Xem ngươi vui sướng?”
“Hàn Tiêu, lệnh ngươi canh chừng ngươi canh chừng à?”
Da mặt Hàn Tiêu tiểu ca mỏng, sao thể nghe những như này?
Mặt lập tức đỏ bừng.
“Vương gia! Ngài hiểu lầm rồi, thuộc hạ gì cả…”
Tiêu tức gi/ận “Chính thấy 2 người ngươi, thiên bạch nhật, trước bao con người, trước chàng thiếp thiếp, ngươi coi ch*t rồi hay sao?”
Ta nhếch miệng, ch/ặt nước như chực trào ra.
“Ái chà! gia gh/en sao?”
“Người ném ngài, ép lên sân ngài, để nhân ngài, chạy cũng ngài!”
“Giờ mặt mũi chỉ trích bên cạnh nhân sao?”
“Mặt dày quá rồi!”
Trời sáng, ngủ, mở đón khách.
Nhưng vừa nói, phút lại thu hút nhiều chú ý.
Tất cả sổ lầu trên nháy mở những đầu hóng drama loi nhoi thò ra.
Ta kh/ống ch/ế phun những châm biếm đám người ồn ào nhao nhao phía trên lầu.
“Đúng vậy, tên què ngồi trên xe lăn vương!”
“Còn chính mới trước!”
“Thật tỷ tỷ lại bỏ trốn theo người khác, cha ép gả thay ấy.
“Hắn quăng vì vấn đề về th/ần ki/nh, sở thích thích vợ mình bên cạnh nhân khác…”
Ta nói xong, bị lôi lại, dùng sức miệng lại.
“Ngươi c/âm miệng vương!”
Lúc này Lý mama cùng đám hộ cũng chạy tới.
Chứng kiến trước mắt, cũng đều tỏ ngạc.
Vẫn Lý mama trải nhiều đời, đủng đỉnh mỉm cười bước tới.
“Vị đại gia này, lại tới sao?”
“Là vì tới thăm Liên bọn sao?”
Ta vùng vẫy, cố gắng “Không phải, tới để ki/ếm chuyện!”
Lý mama đầy khí thế, lạnh lùng “Tới ki/ếm Vậy đừng trách nô gia lễ!”
...
Lý mama vừa dứt mười mấy tên cao to vạm vỡ bao quanh bà ta.
Thị bên cạnh Tiêu hét lớn: “To gan!”
“Đây điện hạ, ngươi dám hỗn xược?”
Ta liền Lý mama ánh tủi nh/ục, đ/au khổ.
Ta cây hái tiền bà Sao bà bỏ mặc chứ!
Quả nhiên, Lý mama khí hùng h/ồn, chống nạnh m/ắng: “Tấn điện hạ làm sao? điện hạ thể ứ/c hi*p người sao?”
“Đây phải phủ!”
“Liên hoa khôi bọn dám làm tổn thương ấy, chính gây chuyện bọn ta!”
Tiêu ngờ Lý mama dám mặt nhận người, sắc mặt nên khó coi, “Đây phòng vương, thể cũng thể đem về!”
Lý mama cười mỉa, nắm lấy tay gi/ật khỏi tay Tiêu Minh.
“Ngại quá,ngài thể mang đi!”
“Lúc đầu, chính đích thân đem đến giờ người rồi!”
Ta xúc động cùng, “Lý mama, bà quả một mama tốt cùng!”
“So quay về làm phòng vương, thà lại, làm suốt cần ngơi!”
“Ngươi!”
Tiêu bọn tức đến run người, tranh luận Lý mama, người đứng bên nói tai ta: “Vương gia, này Thái tử điện hạ…”
Hắn nói nhỏ, lại nghe rõ.
Thái tử điện Đó chẳng phải phản diện chính trời chung, cuối cùng lỡ thua một chiêu phải ôm h/ận ngậm ngùi cả đời sao?