Tối hôm trói hết tay chân lại bịt miệng vào qu/an t/ài.
Vì tiền sính anh trai, ba b/án cho khác để minh hôn.
Nhưng tháng sau, tất mọi sống thôn đều ch*t.
Còn lại thành nhất sống sót.
*Minh hôn: phong tục kết hôn giữa sống với ch*t trẻ gia đình sợ họ thế giới bên không có bầu bạn sẽ cô đơn.
_____
Tôi ép buộc mặc cưới màu đỏ, trang điểm.
Vì để đề phòng chạy trốn, gọi cưỡng ép đ/è xuống giường, trói tay chân lại, nhét khăn vào miệng tôi.
Tôi họ đ/è lại trùm khăn đầu, sân đội ngũ đón dâu khua trống linh đình, không khí vô vui vẻ, tất những thứ xảy ra vào đêm khuya tĩnh mịch thì thật sự vô kỳ lạ.
Tôi đàn ông ra ngoài. Đột cơn gió nổi lên, thổi khăn trùm tôi.
Giấy tiền màu khắp trời, giữa sân có kiệu màu kiệu có ngồi đó.
Người đó mặc cưới màu đỏ rực trên đội quan bí, khuôn mặt mới lộ ra chút nữa ngất xỉu ra đất.
*Phượng quan bí: loại phục quan trọng, trang phục cưới truyền thống thường được những phụ nữ Trung Quốc mặc triều đại Minh Thanh.
Khuôn mặt đó được làm bằng giấy.
Trông y hệt giấy những bộ phim m/a.
“Giờ lành khởi kiệu!”
Không biết ai hô tiếng, nhét vào kiệu mặt mặt với con giấy kia.
Tiếng khua trống bên ngoài náo ngay lúc không những sợ hãi mà còn tuyệt vọng.
Một tuần trước, mới tốt nghiệp đại học nhận được thư gửi đến.
Bố nói làng muốn xây dựng khu tham quan du lịch, vậy muốn về triển.
Tuy không phù hợp với định ban với mà nói, có thể về quê hương lập nghiệp, tự mình làm chủ cũng lựa không tồi.
Vì vậy, bước con đường về quê hương lập nghiệp.
Sau về đến nhà, với tình cách khác thường, bưng ly đến kêu uống đi.
Cũng ly cho mất đi ý thức chốc lát.
Sau lại thì cảnh tượng bây giờ.