Dịch: Hàn Long - nhóm dịch: HTP
Chẳng những đáy mọi phức tạp, với Đám Ngang thế, bọn năm vị trí mỗi trận hao, nếu số bọn tư cách nghỉ trận đằng tất ưu lớn.
Tôn trưởng liếc mỉm Còn phần Hậu, vẻ vẫn thường.
Rất dưới xem náo nhiệt khai Đối tay bén, hiển thường xuyên chấp hành số nhiệm vụ đ/á/nh gi*t hung thú, gặp m/áu tanh, vả kiêng kị cử trọng Phỉ, tay chẳng những hộ thân, tốc nhanh.
Một trận mắt, khi truyền trận hung hiểm giữa hãi. Chỉ là... Ở những tiếng hô chói ràng, dạng dẫn dắt thế, tiết mọi người.
“A, hảo ki/ếm!”
“Một chiêu Long hay. Không sai a, lại, mau lại!”
“Cố lên!!” nhập tâm, thậm chí đôi khi đ/ập tay. Không cố ý vậy, đ/á/nh trận phi thường tồi. Còn phần thái, sớm đem mình dự thi nữa rồi.
Bộ kia Tôn trưởng khục khục, đứng biểu tình, đáy đắc dĩ, dù sự yêu cầu y.
Đỗ giao với kình địch, rảnh phân cục nén nhang giằng co, dùng ba lần cử trọng mới thắng.
Chẳng cơ hao phân nửa. Sau khi đầm đìa mồ bước xuống diễn võ đài, điều tức, nghe hô vất vả cực mới ba cần tốn sức lực nào đạt tích mình, đáy ủy khuất, h/ận đem h/ành trận.
Bạch trừng nhìn. Hắn sớm hiện mình mắt, ủy khuất, trơ phương. Bộ suýt nữa nhịn tay tức.
Còn trận Ngang tương nhẹ nhõm hơn ít. Tuy những đ/á/nh mất hơn nửa nén nhang, hao phí mất ít khí, mới thắng.
Đối với đáy đủ và hâm m/ộ.
“Ba hiện. Ba các là... thiên môn. Cùng đây lựa chọn sắp xếp theo, cầu số ba tính động Tôn trưởng vội ho tiếng khi nói mấy thiên tay vung lên, túi lớn lần nữa hiện.
Lần Ngang vẫn tiên tới, Sau khi con số trước số hai, đáy thở dài tiếng, sang bên.
Đỗ thở sâu, lên, bỗng bước chân dừng lại, lạnh nhạt sang Thuần.
“Ngươi trước!” lạnh giọng miệng.
Bạch xem náo nhiệt, nghe lời cự tuyệt, trực vươn tay túi lớn. Giờ lạnh nhạt chẳng những thế, tử xem rối rít lại.
Ngay Tôn trưởng và vậy.
Ở trước người, x/ấu hổ. Thật sự quan bốc số nhiêu, vì vậy ý cầu qua, sửng sốt chút.
Số ba.
“Cái kia, trước đó nha.” ho khan tiếng, sang cạnh.
Ánh lộ hung mang, nắm ch/ặt nắm đ/ấm, hung chằm ng/ực phập phồng mãnh liệt, tung.
Trần Ngang to mắt, ngây ngốc chút. Y cách nào tưởng tượng có vận lớn cỡ nào. Rõ ràng... Lại rồi.
Đám tử xem bốn phía, phút thấy cầu tay rút cục đ/è nén đc, tức xao dậy
"Rõ lại rồi!"
"Hắn tên đúng không? Hắn... Hắn có vận gì a? Lại tới lần!"
"Tên gia hỏa hắn gì có làm, vậy tiến nhập quyết chiến..."
“Loại trận chung kết. Ch*t ti/ệt, nếu thể!” xao, đó mất dự thi loại, càng cực hạn.
Tôn trưởng chừ Hậu. Đáy thở dài tiếng, thực sự bội phục Thuần.
Bạch đúng, x/ấu cười cười, tranh chạy khỏi diễn võ đài, đứng cửa, bày vẻ xin lỗi.
“Ài, vốn ý định thua mà...” cầu tay, tưởng tượng nổi.
Đỗ thở sâu, lâu mới đ/è nén chua xót xuống đáy cắn răng, Ngang. định ngưng thần, trước quan sát Ngang, biết đây kình địch cường hãn.
Trần Ngang cười khổ, thở sâu, nghiêm túc Phỉ.
Hai nhau mấy hơi thở, rồi nháy khai khoảng ngắn, những phanh phanh quanh quẩn khắp phía. Trận nói nhất từ tỉ thí nay. Ngang càng bạo thực lực, nhất mấy miếng hạt giống, tại thúc thực đủ lực công kích. Loại dụng tỏa sáng.
Mà dùng lực lượng cử trọng điều phi gào thét qua. Thậm chí lúc, thêm nữa. Hai xuyên qua, xoắn gi*t, nháy trận đỉnh phong.
Hai giữ đò/n sát thủ, khó ch/ế hao, tranh ngày càng á/c liệt.
Bạch trí nhộn nhạo, trầm trồ khen ngợi dứt.
Một trận kéo dài nửa canh giờ. Cuối tiếng, tiếc cây cây vụn, số mũi nhọn, tốc cử trọng trực phong bế tất Ngang, tạo sát, dồn ép Ngang liên sau, cơ đành thở dài tiếng, lựa chọn thua.
Đệ tử trận thê thảm, đồng loạt lộ kính Với khâm Ngang, bởi vì trận quật khởi.
Gã tuy bại, nhất định danh truyền ra.
Tôn trưởng mãn, nhất với Phỉ, thậm chí hiện tia ý thu tử.
Tương tự, kệ lần bỉ cuối nào, tên truyền ra...
Lúc thua Ngang vẫn quanh trắng đảo đứng diễn võ Linh sắp thở sâu, đan dược nuốt vào. Nhưng hiểu dụng, bổ sung nhiêu. Cái cần chính khoanh chân ngồi xuống mấy canh giờ. Dù liên tục lần.
Chẳng quy tắc bỉ tử nghỉ vậy. Dù đây bỉ thôi.
“Bạch đây cắn cái, ánh lộ hung mang, đứng ngoài. thừa dịp chưa triệt để trực giải xong tên ch*t ti/ệt biết với mình này.
Lời nói truyền ra, mọi ánh lộ hả hê. Theo bọn dù mệt chịu thu thập tên lợi thắng vẫn dễ dàng.
Bạch trừng nhìn, đứng vững tựa như... mình nhất.
“Lần cuộc dương danh Chờ khi lên, thi cử trọng tất mọi hô.” ưỡn ng/ực, hiện hồi ảnh tất mọi gi/ật mình, vì vậy cất bước diễn võ đài.
Nhưng nháy khi bước lên, lóe hàn mang, tay mãnh niệm cái. Lập tức cây cạnh nàng, Thuần.
Khí lăng á/c tràn ràng, nháy băng hàn. Hiển dã dùng đ/á/nh kích lực, lực vượt bình thường.
Càng đó khắc lao ra, đuổi theo phi ki/ếm. Sau khi chạm chuôi hòa với phi tuy một, nhất thể, lao Thuần.
Oanh tiếng. Tốc phi tức bạo tăng, tốc cực so với với Ngang hơn nhấc tiếng gào thét bén nhọn, thậm chí tiếng gió, đạo cầu vồng, nháy Thuần.
Mọi chấn động t/âm hấp dẫn, rối rít hô.
“Nhất Ki/ếm Phi Tiên!”
“Đỗ sư tỷ luyện này!”
Hai Tôn trưởng càng sáng ngời, khẽ gật đầu. Hai thực sự luyện công cơ dầu hết tắt cưỡng ép thi ra, luồng khí, miễn cưỡng lực này.
“Được ngã hiểu ý nghĩa tệ, thực thích hợp với Phong Sơn hơn.” lộ thưởng.
Giờ những tử nơi đây, tất chấn động t/âm tựa cảnh vật trước mơ chit ảnh dung hợp với phi ràng.
Ki/ếm gào theo kích Vẻ mang theo mệt, lộ bén. nắm chắc và tin tưởng, nhất định thắng.
Đúng nháy khi phi và co rút lại, oanh tiếng. Ngọc bội tốt, phù chú được, bạo ra, tạo chóng sau.
Nhưng phi hiển phẩm, trực lọt hộ. Mặc dù tốc chóng giảm bớt, sáng xuyên thấu, mũi trực Thuần.
Nhưng tựa hồ dư lực nữa, nó kẹt lại. Thân kia lay động theo. Từ quần áo hại được, thình lình áo da.
Mọi vậy thi nhau há mồm, hít ngụm khí.
“Cái này... vẫn hộ!”
“Gia hỏa ch*t mức nào bỉ thôi, chẳng những khí, phù chú thêm áo giáp da!!”
Sắc trắng con đạp Chẳng những phi mình cắm niệm cái, điều phi Nhưng vốn kiệt điều nào phi kia rung rung, cách nào lôi ra.
Đến cuối cùng, sốt ruột, lần nữa cơ thể. Nhưng chưa kéo phi khóe miệng tràn m/áu đảo lùi bước. Thân đứng vững, ngồi xuống đất, trắng cơ triệt để héo.
Trong dâng ủy khuất, mình vất vả cực cuối mới trước hai, dễ thậm chí hao, nội phẫn nộ, chằm ánh gi*t người, nhất đinh gi*t số lần. lực, thậm chí cắn miếng lớn.
Bạch thở sâu, cực sau. Hắn cuối vẫn chiêu này.
Hơn nữa hộ đ/á/nh thủng.
"Tiên sư bà nhà nó Cũng tám áo da." cúi chòng chọc phi bờ vai. Phi khi xuyên lớp lực lượng giảm, tám áo ngăn lại, cuối chạm dư lực nhiêu.
Với Bất Bì thậm chí muỗi đ/ốt có.
Nhưng vẫn hãi. Hắn chằm phi bờ vai, tay lôi xuống, đưa thở hộc gắt gao chằm mình.
"Sư tỷ, ném lo/ạn bảo tốt đâu. vứt không? vứt đi, đây a." vui thích đem phi tay ném túi trữ vật, đó chuẩn khai cử trọng tất mọi hô.
"Ngươi..." phi mình cầm đi, ánh đỏ lên, nộ công tâm, tức gi/ận mê tỉnh.
Trong lần bỉ tức gi/ận ngất rồi.
"Ồ, choáng luôn té xỉu, cầm tay đắc dĩ.