Đại trạch viện này, thật chẳng có gì thú vị.

Ai ai nói chuyện cũng uốn éo, lời thì cười cợt mà lòng lại h/ận không thể lao lên cắn x/é ngươi một trận.

Bảo sao Tạ Thời An không thích ở trong phủ lâu.

Ai lại muốn mỗi ngày vừa mở mắt ra đã phải đối diện với vô số gương mặt giả tạo chứ?

Nhưng hắn đã gh/ét như vậy, vì sao còn muốn kéo ta vào chốn này…

Động tác chải tóc của Đậu Khấu thực sự không thể gọi là dịu dàng.

Chải xong, nàng ta lại tùy tiện quẹt mấy nhát phấn hồng lên mặt ta.

Làn da trắng ngần bị trát một lớp chì trắng dày cộm, cảm giác chỉ cần mở miệng nói một câu là phấn có thể rơi lả tả xuống.

Môi bị tô đỏ chói, trông chẳng khác nào một con yêu quái ăn thịt người.

Nhìn vào gương, ta đ/á/nh giá gương mặt đậm son dày phấn của mình—ừm, trông cũng khá giống một mụ tú bà chuyên đón khách ở thanh lâu đấy chứ.

Đậu Khấu hài lòng gật đầu, vừa ngáp dài vừa đỡ lấy tay ta:

"Di nương, mau đi thôi, không thể để tam phu nhân chờ lâu được!"

Lúc này trời vừa tảng sáng, y phục Đậu Khấu chuẩn bị cho ta mỏng manh vô cùng.

Ta đứng dưới hành lang trước chủ viện, cơn gió lạnh quét qua, giá rét thấm tận xươ/ng tủy.

Lạnh quá.

Trời càng lúc càng sáng, trong phòng cuối cùng cũng có động tĩnh.

Ngọc Thúy vén rèm cửa nhìn thấy ta, thoáng gi/ật mình, sau đó liếc mắt chỉ tay về phía Đậu Khấu:

"Con nha đầu ranh m/a này."

Đậu Khấu tinh nghịch nháy mắt với nàng ta:

"Hảo tỷ tỷ, muội chỉ làm theo lời dặn của tỷ thôi mà!"

Rèm cửa được vén lên, hơi ấm từ trong phòng phả ra khiến ta hơi híp mắt lại.

Còn chưa kịp định thần, ta đã bị Đậu Khấu đẩy mạnh vào trong.

Đầu gối chợt bị ai đó thúc một cái, đến khi hoàn h/ồn, ta phát hiện mình đã quỳ trên mặt đất.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Siêu Năng Lực Của Tôi Là Triệu Hồi

Chương 398
Một buổi sáng, Gãy Ngưng Mây xuyên việt mang theo ký ức trùng sinh đến một thế giới mới nơi linh khí bùng nổ. Ở đây, mọi người dần thức tỉnh những dị năng độc đáo của mình, như khống chế lửa, ngưng đọng nước, thấu thị, biến hình. Các loại dị năng trăm hoa đua nở, chỉ có điều không ai nghĩ tới, chứ không có gì là không thể. Gãy Ngưng Mây cũng luôn mong chờ dị năng của mình. Cho đến một ngày, nàng chìm vào giấc mơ và thấy kiếp trước, nơi nàng đã liều mình chơi game gacha nổi tiếng mỗi ngày trong bảy năm. Trong mơ, với lòng tin tràn đầy, nàng thực hiện lần rút thẻ đầu tiên — không có gì xảy ra. Rồi lần thứ hai cũng không, lần thứ ba cũng không. Mãi cho đến khi đã rút tổng cộng hai trăm lần mà vẫn không có kết quả, nỗi đau dai dẳng khiến Gãy Ngưng Mây thở không nổi, và nàng giật mình tỉnh dậy từ cơn mộng. “May quá, chỉ là một cơn ác mộng thôi...” “Chờ đã, dị năng của ta? Dị năng của ta đã thức tỉnh chưa?” Nội dung nhãn hiệu: Dị năng, Tương lai, cướp quyền, Rút thưởng, rút thẻ, Thẻ bài. Lùng tìm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Gãy Ngưng Mây ┃ Vai phụ: Rút thẻ ┃ Cái khác: Triệu hồi / đô thị dị năng / thăng cấp lưu. Một câu nói giới thiệu vắn tắt: Cái này Âu Hoàng đến cùng là ai đang làm a! Lập ý: Cố gắng thay đổi vận mệnh.
Bách Hợp
Tương Lai
3