01
Tôi năm nay 29 tuổi, việc một tổ chức sát thủ.
Theo ông thì, 25 tuổi đỉnh cao của sự đến 30 tuổi coi hết đường thăng tiến.
Tôi thuộc dạng lớn tuổi mới debut, còn hai nữa rời tổ chức.
Ông định tôi một vụ lớn trước khi tôi nghỉ hưu.
Ông ấy đ/ập tay lên bìa chí tài chính:
“Là anh Lâm Kiều – người giàu phố A, có người ra giá một tỷ mạng của anh ta.”
Ông vỗ vai tôi: “Cố gắng lên, tốt thì cậu trở huyền thoại trong sát thủ.”
Tôi cầm tờ nhìn kỹ, nói bị choáng ngợp ngay từ cái nhìn tiên.
Tôi chầm chậm vuốt ve khuôn trên tờ bìa, đôi lông mày sắc bén, sống mũi cao thẳng.
Ngón tay tôi lướt trên đôi môi mỏng của anh tôi khẽ cười.
Đây một th* th/ể cực kỳ đẹp.
Thật người ta hưng phấn.
“Mọi việc sắp ổn chưa?”
Cặp kính của ông lên tia sáng thông thái: “Yên tâm, đã chuẩn bị đâu đấy rồi.”
“Kế gì?”
Tôi châm một điếu th/uốc, hít một hơi thật sâu.
“Quyến rũ anh ta.”
Tôi ho sụa nghẹn khói.