Trong phòng tắm hỗn lo/ạn.
An và Lệ giống tên đi/ên.
Bởi vì ở trong mắt của cô, tất cả những động vừa đều là mình đang múa máy.
Thế nhưng tấm gương sóng nước tán lo/ạn, cô ấy đều thấy.
Vì thế khi bước bước về phía họ.
Hai r/ẩy cầy sấy lùi về sau bước.
Tôi bất lực gãi đầu.
Nữ này thật giỏi gi*t từ vạc chỉ bằng chiêu nha.
Dường hiện giờ dù có trăm cái miệng thật thì giải được.
“Hai đừng sợ, vừa thật sự có ở trong phòng tắm của cô.”
"Chỉ có điều cô đã tan biến rồi.”
Phùng Lệ tỉnh táo lại trước tiên: Rốt cuộc có mưu mô gì!”
"Anh thần q/uỷ, chúng chỉ là cô gái yếu đuối muốn khoe với chúng nhỉ!”
Tôi nhất thời nghẹn lời.
Việc này rốt cuộc phải giải thế đây?
An ngược lại rất bình tĩnh, cô ấy chậm nói: "Tớ tin ấy.”
An tấm gương bị va kia.
"Tớ cô đã vào kia.”
Có do cô ấy từng bị chiếm cơ thể, khí nặng, đã kia.
"Anh Hạ, hỏi cô đã đi chưa?”
Tôi giơ lên, bất lực lắc đầu.
"Tôi vốn dĩ muốn siêu cô nhưng ngờ cô lại can trường t/ự v*n đến vậy.”
Hầy, tiền thưởng cuối năm gấp đôi của tôi!
An thở phào hơi rõ rệt.
Còn Lệ thì vẫn tỏ ra tin.
"Bây giờ đã thời đại rồi, cậu còn tin những cái này.”
An miễn cưỡng mỉm cười.
"Vừa ngâm ở trong tớ bỗng ngủ thiếp đi, nếu phải gõ cửa, đi/ên cuồ/ng tớ, sợ có tớ đã ch*t đuối trong bồn tắm rồi.”
Phùng Lệ bịt miệng lập tức.
"May mà cậu sao!”
Cô dang ôm lấy An Thu.
Tôi lấy ra lá vàng ở trong túi.
"Hai đều đã phải khí, có thể dễ bị thu hút bởi những thứ bẩn ngang qua trong những ngày này. cái này trên tháng, đợi đến khi nguyên khí của cơ thể hồi phục thì sẽ sao.”
An cảm kích lấy.
"Cảm ơn Hạ.”
Phùng Lệ lấy, thận trọng vàng vào trong túi áo.
Tôi vốn nghĩ việc này sẽ vậy qua đi.
Nhưng ngờ rằng vào nửa tháng bất ngờ điện thoại của An Thu.
"Đại sư Hạ! C/ứu mạng!”