Tôi là ph/ản diện trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, nam phụ đ/ộc á c.

Thích nổi đ/iê n, phát r/ồ, lên c/ơn th/ần k/in h, chỉ duy nhất với nữ chính là yêu mà không có được.

Vì vậy bị gán cho cái danh "b/ện h kiều".

Còn k/ẻ th/ù không đội trời chung của tôi cả đời này - Cố Thời Diễn - lại là nam phụ thâm t ình được khán giả yêu thích nhất!

Tôi phun ra một ngụm m/á u, hỏi hệ thống tại sao lại như vậy.

Nó giải thích, bởi vì Cố Thời Diễn là con nhà cán bộ cấp cao, lớn lên trong đại viện.

Còn nhà tôi ba đời kinh doanh, trong tay không sạch sẽ.

Đúng vậy, nhà tôi cả hai giới hắc bạch đều ăn sạch.

Lớn lên trong môi trường ch/ém gi/ế t, tính cách tôi quả thật không thể nào ôn hòa ngoan ngoãn được.

Vì vậy, nữ chính Thẩm Nguyệt Bạch s/ợ tôi, không cần tôi.

Kết cục của kẻ phả/n diện đ/ộc á/c, nhất định là bị ti/ê u di/ệ t.

Trong lúc h/ấ p h/ối.

Tôi dùng hết sức lực bò đến bên chân Cố Thời Diễn, đưa tay lau đi vết m/á u nơi khóe miệng, ngẩng đầu cười với anh ta.

"Anh, quy` xuống."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Vòng Luân Hồi Âm Dương của Cửu Vĩ Mạc Linh

Chương 9
Làng Đại Vương, hàng chục đứa trẻ biến mất, tìm kiếm không có kết quả. Họ tổ chức lễ hội đón thần, muốn cầu xin sức mạnh của thần để tìm lại con cái. Tôi đại diện cho Cục Đặc Biệt, đi sâu vào làng để điều tra. Trên cửa chính của mỗi nhà tôi đi qua đều treo một thanh kiếm gỗ hoè, mũi kiếm chúc xuống. Tôi hỏi bà lớn trong làng: 'Bà Ngô, sao nhà nhà đều treo kiếm gỗ vậy? Có ý nghĩa gì không?' 'Cái này à, đầu kiếm chúc xuống, trấn tà tránh hung. Mẹ Đất mới có thể vào nhà của bạn.' 'Nhưng gỗ hoè thuộc âm, không phải là thu hút ma quỷ sao?' Tôi giả vờ ngây thơ hỏi. Bà Ngô sắc mặt biến đổi lớn, một tay bịt miệng tôi. 'Cô bé, đừng dám nói bậy, Mẹ Đất thích ăn hoa hoè, đậu trên cây hoè, giống như phượng hoàng đậu trên cây ngô đồng, đều là đại phúc, đại phúc.' Tôi nhìn chằm chằm vào ngôi nhà nhỏ dưới gốc cây hoè. 'Nhưng... ở đó đã có người chết.'
Hiện đại
Linh Dị
99
Xung Đột Chương 16