Ngôi nhà búp bê

Chương 2

04/07/2024 11:05

“Đồ chơi! Đồ chơi!”

Còn chưa kịp đợi tôi suy nghĩ, bên ngoài phòng truyền đến tiếng hét chói tai.

Tiếng bước chân chạy bình bịch vang lên khiến tôi bị choáng nhẹ, một bé gái vừa xông vào vừa hét lớn, đẩy mạnh cánh cửa ầm một cái vang trời.

“Trốn nhanh đi!” gấu Teddy vừa nhỏ giọng nhắc nhở tôi, vừa chui vào khe hở giữa chiếc giường và bức tường.

Xem ra đây chính là cô chủ nhỏ Salley.

Tôi nhanh chóng nằm vào trong chiếc hộp, rồi phủ những vụn giấy đầy màu sắc lên người mình.

“Đồ chơi của con!” Cô ấy vẫn còn lớn tiếng la hét, bên tai không ngừng truyền đến âm thanh đ/ập phá đồ đạc, giống như một người khổng lồ đang phát đi/ên vậy.

Quá đ/áng s/ợ đi, tôi không dám nhúc nhích, im lặng mà nằm trong hộp giấy, chỉ sợ không cẩn thận thu hút sự chú ý của cô ấy.

“Đồ chơi đâu! Đồ chơi đâu!” Salley vừa gầm vừa mở tủ quần áo, rồi lại mở ngăn kéo ra, nhưng hình như không tìm thấy gì cả.

Tôi muốn nhắm mắt lại, nhưng phát hiện ra mình không có mí mắt, chỉ có thể trừng mắt nhìn lên nóc tủ trưng bày, đúng lúc phát hiện chú chó Snoopy đang trốn trong góc.

“Suỵt…” Nó ra hiệu im lặng với tôi, ý nói là người mới đến như tôi đừng có làm hỏng việc.

Tôi vừa định gật đầu đồng ý, đột nhiên biểu cảm của Snoopy trở nên sợ hãi tột độ.

Một cánh tay mũm mĩm trắng trẻo cực lớn đang tiến về phía tôi.

...

“Đồ chơi, bạn ch*t rồi hay sao, sao bạn không nói chuyện!”

Lúc này tôi mới nhìn rõ mặt của Salley, đây vốn không phải là dáng vẻ của một đứa nhỏ bình thường, gương mặt của cô ấy cứng nhắc, ánh lên một chút màu trắng xanh, đôi mắt chỉ có tròng đen, tay chân mũm mĩm từng ngấn trông giống như củ sen.

Điều đ/áng s/ợ nhất là, cô ấy đang nắm ch/ặt lấy cả người tôi, đi/ên cuồ/ng lắc lư lên xuống.

Cảm giác chóng mặt tột cùng giống như trời sập đất lở vậy, ngón tay vừa thô vừa to của cô ấy như muốn siết g/ãy cơ thể tôi, sự đ/au đớn thấu tim gan khiến tôi muốn ngất đi.

“Đồ chơi không biết đ/au, càng không biết nói chuyện.”

Nhưng tôi lại cảm nhận rất chân thật cảm giác đ/au đớn tột cùng trên khắp cơ thể.

“Nhanh dừng tay lại đi!” Trong lòng tôi đang gào thét đi/ên cuồ/ng, nhưng lại không dám động đậy, sợ bị cô ấy phát giác.

Salley đột nhiên dừng tay lại, gương mặt cực lớn của cô ấy, nở ra một nụ cười q/uỷ dị, tiếp sau đó, cô ấy mở ngăn kéo dưới tủ ra.

“Làm phẫu thuật! Làm phẫu thuật!” Cô ấy vui sướng hét lên, lấy ra một con d/ao gọt trái cây sắc bén từ ngăn tủ ra.

Con cái nhà ai lại giấu d/ao trong phòng thế này!

Mũi d/ao sắc bén chĩa ngay trước mặt tôi.

“Salley, con đừng có làm hỏng đồ chơi đấy!” Bên ngoài truyền đến giọng của người phụ nữ khác.

“Đây đã là con búp bê Barbie thứ tư của con rồi đấy, nếu làm hỏng mẹ không m/ua cái mới cho con nữa đâu.”

Đôi mắt đen láy của Salley hình như khựng lại, rõ ràng là đang kiêng dè giọng nói bên ngoài. Đôi môi đỏ chót làm hành động bĩu môi, hừ một tiếng rồi ném mạnh tôi xuống đất.

Cái đ/au g/ãy xươ/ng truyền đến, tôi nằm yên trên mặt đất, không dám động đậy.

“Đừng để bọn họ biết được bạn không phải món đồ chơi thật sự!” Nội dung quy tắc lại hiện ra trước mắt tôi một lần nữa.

Cả người tôi đ/au đến không chịu được, nhưng tôi lại không dám phát ra tiếng.

Ngay lập tức, Salley hình như đã phát hiện mục tiêu mới, cô ấy đưa tay chộp lấy chú chó Snoopy trốn trong góc lúc nãy.

“Hí hí." Cô ấy lại nở nụ cười q/uỷ dị tàn á/c.

Salley giơ cao mũi d/ao, đ/âm từng nhát xuyên thủng cơ thể của Snoopy, rồi lại dùng mũi d/ao đ/âm thẳng vào miệng của nó, dùng sức rạ/ch một đường lên phía trên, cả gương mặt của Snoopy bị rá/ch làm đôi, một con mắt rơi ra ngoài.

Thứ rơi xuống ngay cạnh tôi, lại là con mắt tươi mới của con người.

Kèm theo đó là mùi m/áu tanh cực nồng và hơi ấm ấm.

Tôi sợ hãi quá mà ngất đi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
3 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
5 Thần Dược Chương 15
9 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ác Nhân U Ám Đã Hoàn Lương

Chương 7
Để ngăn phản diện u ám tự sát, tôi nói dối mình là vợ hắn từ mười năm tới. Lúc Tống Diễn Xuyên chênh vênh trên sân thượng, tôi giả vờ không thấy, nằm ườn trên giường bắt hắn thu đồ lót cho mình. Khi hắn cầm dao trong bếp, tôi xoa bụng khóc nức nở: "Anh nỡ lòng để con chúng ta mất bố sao?" Hắn im lặng, tay vung dao mổ phập con cá bên cạnh. Sau đó, Tống Diễn Xuyên không muốn chết nữa. Vì mỗi ngày hắn không chỉ đi học làm thêm, mà còn phải về nhà hầu hạ cô vợ lười ham ăn như tôi. Bận không kịp thở. Hoàn thành nhiệm vụ, tôi rời thế giới ấy. Tưởng đâu không gặp lại. Cho đến mười năm sau, tôi xuyên không trở về. Gặp nhau ở tiệc tối, thanh niên u ám năm nào đã thành đại gia ngành thương mại. Tống Diễn Xuyên nhìn chằm chằm bụng bầu giả của tôi, giọng nghiến ra từng chữ: "Vợ à, em định trả nợ con cho anh khi nào?"
Hiện đại
Chữa Lành
Ngôn Tình
10