Tôi tìm được nuôi mới Tiểu là gái xinh cùng quê tôi.
Dù lớn hơn nhưng rất giàu cũng dịu dàng tôi.
Tôi địa chỉ nhà ấy, mắt đỏ quay lên đến sạn.
Phóng nói rằng tối nay tử gia Vũ Chi đặt sạn sang nhất ở Bắc Kinh, có thể đến đó phục kích.
Đợi hơn tiếng đồng hồ, vẫn không thấy tử gia đâu.
Tôi vừa ngó nghiêng khắp nơi, vừa thỉnh thoảng liếc nhìn điện thoại.
Không biết Tiểu gái nói chuyện thế nào rồi.
Lý trí hy vọng Tiểu sẽ đồng ý, nhưng trong thâm tâm lại ích kỷ anh từ chối.
Không kìm được, tin nhắn gái cùng quê:
[Hai nói chuyện rồi?]
Kết quả phát hiện chặn tôi.
?
Tôi còn đang ngơ ngác thì cửa sạn đột nhiên ra.
Một vệ sĩ đồ đen vây đàn ông cao lớn, điển trai vào.
Nhân lễ tân chào cung kính:
"Thái tử gia, mời ngài đi lối này…"
Là Vũ Chi!
Tôi tức đứng dậy bám theo, nhưng đúng lúc này điện rung lên.
Là Tiểu gọi.
Sợ hãi, bấm từ chối.
Ngay sau đó, tin nhắn của anh tới dồn dập:
[Tìm đâu ra bà mắt lé, tóc đến ăn thế này?]
[Đùa hả?]
[Phó Anh, nhất nên lời giải thích hợp lý.]
[Tron vòng phút, muốn nghe giải thích.]
Tôi trả lời:
[Đó là bụng giới thiệu anh. Nếu anh không thích, cũng không ép.]
Anh phản hồi rất nhanh:
[Giới thiệu tôi? Cô xem là món đồ chơi điện tử sao? Chơi chán rồi là rao
b/án trên chợ đồ cũ hả?]
Tôi nhanh:
[Chúng kết thúc chơi chán anh rồi. có bạn trai mới, đừng tìm nữa.]
Nói xong, còn chuyển khoản anh tệ, ghi "Phí chia tay."
Nhìn dáng Vũ Chi sắp mất, theo.