Tôi tỉnh rư/ợu được phân nửa.

Những này cứ giả ch*t, về trường tránh mặt gặp hắn, hắn chặn tôi nhà.

Phải sao đây?

Tóm tối thích hợp để tôi sẽ giả ngốc qua trước đã.

"Tôi say Ngày mai sau."

Tô Duật khẽ cười tiếng, trực tiếp chân ghế sofa, ngồi vắt người tôi.

"Tốt, xem ra dù anh, anh sẽ nhớ gì."

Tôi vội vàng đưa tay hắn: "Tô Duật!"

Hắn dùng hai tay hai bên cổ khóe miệng nở nụ cười rạng rỡ hơn: "Đây chẳng phải nhận ra rồi sao? Trốn đúng không?"

Trước mắt cắn răng đối mặt.

"Tô lần trước chú cháu rồi."

"Em rồi, anh giống ý diễn đạt."

Ánh đèn trần hơi chói mắt, tôi tay che mắt: "Không phải khác, mà tôi định nghĩa thế. Tôi và cậu, chú cháu."

Người người tôi ràng sau đó dùng bẻ tay tôi ra, ép tôi nhìn thẳng vào mắt hắn.

Sắc mặt Duật trầm, trong mắt đầy vẻ tin nổi.

"......Hơn muốn theo đuổi người ép được chứ, tôi đối cậu, có chút suy nghĩ nào ngoài tình thân."

Tôi gắng tỏ ra bình khiến lời của thuyết phục hơn, nghĩ chút rồi quyết tâm thêm câu:

"Dù cậu nghiêm túc theo đuổi tôi động lòng, cậu xưa chưa từng gu của tôi."

Lời này vừa thốt ra, căn phòng lập tức chìm vào tĩnh lặng, lúc lâu sau người tôi bỗng nhẹ đi, hắn đứng dậy bên cạnh ghế sofa.

"Anh thực sự say rồi sao?"

Đứa trẻ ngốc nghếch, có say rồi mới có ra cách chút kiêng dè.

Đau dài bằng trước đây dưa dài đúng lỗi của tôi.

"Giờ rồi, cậu về tôi yên tâm, cứ ở đây đi."

Câu lời của hắn tôi đoán: "Không cần đâu."

Nghe tiếng đóng dứt khoát, tôi từ từ ngồi dậy.

Quả vẫn trẻ non nớt lắm, nếu tôi tối nào sẽ bám ở lại.

Quấn quýt buông, năn nỉ ỉ ôi, đâu, đâu vớ được cơ nắm bắt lấy.

Rốt cuộc có những người lớn, miệng lời sắc d/ao, kỳ thực lòng nước.

Nhưng từ đây thấy, hắn dường chưa có nhiều kinh nghiệm yêu đương.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi thức tỉnh, phát hiện không ai làm theo cốt truyện

Chương 15
Khi vị hôn phu Lận Dương được một nhân viên phục vụ dìu vào phòng trong bữa tiệc, tôi bỗng dưng thức tỉnh. Thì ra tôi chỉ là một nhân vật thụ pháo hôi trong cuốn tiểu thuyết ép yêu rồi mang thai bỏ trốn. Còn hai người vừa vào phòng kia mới là nhân vật chính. Rượu đã bị bỏ thuốc, đêm nay họ sẽ điên cuồng lăn giường với nhau. Sau đó lại tình cờ lăn lần nữa, lần nữa, rồi lần nữa… Lăn đến mức thành thói quen, thành bản năng. Từ đó mở ra một mối tình tay ba: em bỏ chạy, anh đuổi theo, còn tôi thì cầm dao điên cuồng đuổi giết. Tất nhiên, tôi thua thảm. Thua đến mức tan tác, chẳng thể nhặt nổi từng mảnh. Nghĩ đến kết cục thê thảm của mình… lần này, tôi phải chạy trước! Nhưng còn chưa kịp rời khỏi khách sạn, đã bị người ta túm lấy, ném thẳng vào xe.
1.35 K
2 Chàng Trai Trẻ Chương 23
6 Dâm Thi Diễm Cốt Chương 34
8 Sát Nhân Hội Ngộ Chương 12.

Mới cập nhật

Xem thêm