Lam vẫn thể giả vờ bộ dáng vui vẻ trước mặt gái.
Nhưng đêm xuống tôi, giả vờ nữa.
Anh xuống giường, ôm c/h ặt rồi lại khóc.
Từ Hồng đang ngủ bên nên Lam dám khóc chỉ thể ch/ôn áo liều nước
Tôi thực sự nghi ngờ đàn ông được làm từ nước, quần áo của khóc làm ướt hết.
“Từ đã đ/ứt qu/an h/ệ mẹ rồi.”
“Bây giờ nghèo đến nỗi, cơm cũng để ăn, thể đuổi đi được.”
Anh giữ c/h ặt mặt tôi, hôn cách cuồ/ng nhiệt, hôn nói:
“Em đừng nghe người khác nói
"Anh cần trái cũng thể tốt.”
Anh cố gắng bình tĩnh lại rồi ch/ôn cổ tôi, nước nóng hổi từ khóe chảy lòng tôi.
“Từ bao giờ lư`a nữa.”
“Đừng bỏ anh.”
Những ngày sau đó lại trở về như
Chỉ khác điều là.
Tôi chú chim hoàng yến nuôi trong nhà trở trâu lao động chăm chỉ.
Tôi chịu trách nhiệm làm công ki tiê`n, Lam và Hồng chỉ cần phụ trách vui vẻ thôi.
Nhưng Lam hổ cậu chủ nhiều rộng.
Anh đ/a u lòng làm việc vất vả ki/ếm được ít tiê`n, vì vậy óc xoay chuyển nhanh chóng, đã nảy ra ý tưởng.
Một tối nọ, Lam trèo lên giường.
Nhân lúc để ý, bỗng nhiên kéo áo lên.
Sau đó vuốt ve cơ bụng của tôi.
“Bảo bối, muốn ki/ếm nhiều tiê`n không?”
Nghe câu này, lại hơi quen tai.
Anh nói nghề này, thân hình càng tốt càng ki/ếm được nhiều tiê`n, đặc biệt người đàn ông mạnh cơ bụng múi như tôi.
Thấy ánh đúng, vội vàng bổ bảo nghề nghiệp đứng đắn.
Bàn lướt cơ bụng của tôi, hỏi tôi:
“Bảo bối, đoán được làm gì chưa?”
Vẻ mặt kiên chính trực lời ấy:
“Bảo bối, làm vịt.”