Tôi một cái đuôi khổng trên tường diện, nhàn nhã đung quét từ trái sang phải, rồi từ sang trái.

Nếu không có sáng của đèn pin, đã leo lên mấy bậc thang đụng rồi.

Tôi cứng người, không dám cử động, không phía trên gần không còn cuối lang chật hẹp này là một tầng không khác, không vật nào đang cuộn tròn đây, đuôi chơi đùa.

giống một mãng xà khổng nhưng trên đuôi có một hàng gai hình khuyên, khi lắc lư phát ra âm thanh tiếng nước không là thứ gì.

Tôi đang dự có trượt xuống một chút hay không, nhưng đúng lúc bên dưới đột vài ngọn đèn sáng, lung lay một vòng rồi soi vào Giang Hạo Ngôn.

"Tôi tìm bọn chúng rồi, chúng đây!"

Một đồ đen giơ sú/ng còn ngăn ta lại.

"Đừng b/ắn! Ông chủ bên kia sắp bắt đầu rồi, mày muốn ch/ết sao?"

Qua đèn, đuôi diện không cử nữa.

“Vù” một tiếng, đuôi nhanh chóng rút lại. thầm kêu không rồi hét lên: “Trượt xuống…”

Tôi nhanh chóng buông tay ra, ấn ngón chân vào tường m/a sát, rơi nhanh, gần một nửa người.

Khi gần chạm đất, đặt tay lên tường, lòng tay cọ vào tường đ/au nhói, khó lắm không xuống.

Những đồ đen lao phía tôi.

Tôi lo lắng.

"Chạy, chạy đi, chạy đi!"

Mấy đồng loạt cười lớn.

"Còn muốn chạy."

Một trong số tay phía tôi, vừa duỗi được nửa chừng, một bóng đen khổng từ trên trời rơi xuống mạnh vào tay ta.

Bây giờ có thể rõ, là một đuôi chuông khổng thân màu vàng xanh, trên lưng có hoa văn màu đen.

Người diện hét lên một tiếng, vài đàn ông đồ đen khác tức rút sú/ng.

Lúc này bọn không còn ý tới mệnh của ông chủ một loạt tiếng sú/ng vang đuôi chuông vung đuôi hất văng áo đen còn lại, cảnh nhất thời trở hỗn lo/ạn.

Tôi Giang Hạo Ngôn nhân cơ hội xổm xuống bò ra ngoài.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
5 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm