MINH NGUYỆT CHIẾU HỒN QUY

Chương 6

30/10/2025 16:35

18.

Nơi Tiên nhân và Quan Cảnh giao chiến rất gần với ranh giới. Gần đến mức có thể thấy rõ vô số M/a tộc đang ở dưới chân, mỗi con đều rục rịch muốn hành động.

“Thượng tiên, khi nào ngươi g.i.ế.c được ta, thì khi đó bước tiến của M/a tộc sẽ dừng lại. Ngươi phải cố gắng lên đấy nhé, sự sống c.h.ế.t của Nhân tộc nằm trong tay ngươi đấy.”

Khoảnh khắc Quan Cảnh ra tay, đại chiến hai tộc chính thức bắt đầu.

Khác với những gì ta đã tưởng tượng. Mùi m.á.u tươi, tiếng gào thét tràn ngập từ bốn phương tám hướng. Trên chiến trường, chất đống phần lớn là t.h.i t.h.ể của bách tính. Họ không có phép thuật, chỉ có thể tìm vài món đ/ao ki/ếm sắc bén để bảo vệ bản thân và gia đình.

Phép thuật của Tiên nhân vượt trội hơn hẳn, nhưng trong việc sử dụng pháp khí thì lại ở thế yếu.

M/a tộc từ đời này sang đời khác đều truyền thừa một thanh Huyết M/a Đao. Mỗi khi c.h.é.m xuống, gió âm lạnh lẽo nổi lên.

Thanh Minh Nguyệt ki/ếm bị chấn văng ra xa. Thanh Vô Danh của ta cũng suýt bị c.h.é.m thành hai khúc.

“Chậc, ta nói này, Thượng tiên! Nếu không trụ nổi nữa thì ngươi gia nhập vào M/a tộc của ta đi.”

“Nhìn xem ngươi ở Cửu Trùng Thiên đã sống những ngày khổ sở thế nào? Ngay cả ki/ếm mà cũng dùng thanh ki/ếm trước khi phi thăng? Thứ thô chế như vậy mà cũng xứng đấu với ta sao?”

Thế cục giằng co bất phân thắng bại. Sự tuyệt vọng lan tràn dưới chân.

Ta ném thanh ki/ếm dính m.á.u trong tay xuống. Không sao đâu, Tiên nhân. Ta có thể trở thành thanh ki/ếm sắc bén nhất trong tay ngài.

Một thanh ki/ếm được làm từ Tiên cốt, hẳn phải lợi hại hơn cả những pháp khí được đúc luyện ở Cửu Trùng Thiên.

Có người từ xa chạy đến: “Thủ Thời!”

Nhưng đã không kịp nữa rồi. Thanh Vô Danh bay lên theo gió, theo lệnh của ta, rạ/ch một vết sâu trên lưng ta.

M/áu chảy ra như suối. Ta đột nhiên có chút biết ơn cái gọi là hệ thống trợ công kia. Nếu không phải nó ép Tiên cốt vào cơ thể ta, thì hôm nay n=Nhân tộc sẽ hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.

Tiên cốt tuột ra, nắn hình, hóa thành một lưỡi d.a.o sắc bén. Chỉ trong chốc lát, linh h/ồn ta đã trở thành một ki/ếm linh hoàn toàn.

Chỉ để ngài sai khiến.

Khi Quan Cảnh ch*t, hắn vẫn cười, dường như đã dự liệu được kết cục của mình từ sớm.

Ngược lại, vị Tiên nhân chiến thắng lại khóc thảm thiết hơn. Ta buộc phải thu nhỏ lại trong lòng ngài, nước mắt xuyên qua thân ki/ếm, thấm đẫm lên linh h/ồn.

Thẩm Chương và Tần Trúc từ xa chạy đến: “Mau đ.â.m vào tim hắn!”

“Mau lên!”

19.

Không kịp nữa rồi.

Th* th/ể vừa bị đ.â.m mấy nhát kia đột nhiên rung lên hai cái, rồi đứng thẳng dậy, vết thương nhanh chóng lành lại.

Thế giới này vốn công bằng. Có người vừa sinh ra đã được trời ban Tiên Cốt, là người tu tiên bẩm sinh.

M/a tộc cũng có truyền thuyết về một trái tim trường sinh khát m/áu, bất lão bất tử, mỗi lần trùng sinh lại trở nên mạnh mẽ hơn so với kiếp trước. Quan Cảnh có một trái tim như vậy.

Chúng ta đã tính sai.

Đối phương phủi phủi bụi bẩn trên người, "Thượng tiên th/ủ đo/ạn cao tay đấy, ta nuôi hai tên nô lệ này bao năm, ngươi vừa đến, bọn chúng liền trở mặt không nhận người thân."

"Nếu đã vậy, ta tác thành cho các ngươi, cùng xuống Hoàng tuyền Địa ngục bầu bạn."

Thời Khanh nắm ch/ặt chuôi ki/ếm của ta, "Chúng ta có thể g.i.ế.c ngươi một lần, thì cũng có thể g.i.ế.c ngươi lần thứ hai. Hôm nay, ngươi không thể đặt chân một bước nào vào Nhân giới."

Quan Cảnh sau khi trùng sinh rất lợi hại, nhưng dù sao vẫn không lợi hại bằng Tiên nhân.

Cộng thêm sự trợ giúp của Tần Trúc và Thẩm Chương, cán cân chiến thắng vẫn nghiêng về phía chúng ta.

Khi mũi ki/ếm chỉ còn cách trái tim Quan Cảnh một gang tay, tiếng lưỡi d.a.o x/é rá/ch da thịt đột nhiên vang lên bên tai.

Quay đầu lại, Thời Khanh đã bị một thanh đại đ/ao xuyên qua, m.á.u tuôn ra xối xả nhuộm đỏ cả một mảng áo trước ng/ực.

Đứng sau lưng ngài chính là Yến Húc. Cũng là người rút đ/ao ra.

Yến Húc không chỉ đ.â.m Tiên nhân. Hắn còn ra tay c.h.é.m vào cổ Tần Trúc và Thẩm Chương.

Quan Cảnh hất văng ta, nắm ch/ặt cổ Thời Khanh, "Vị Thượng tiên chính nghĩa này, sao đầu óc lại kém cỏi thế nhỉ? Ngươi đoán xem, ý tưởng để ta tấn công nhân gian là do ai đưa ra?"

"Thần tiên nhận hương hỏa, nếu cuộc sống quá an nhàn, ngươi nghĩ sẽ còn ai thờ phụng Chiến thần nữa?"

Ánh mắt Yến Húc hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn, "Đừng nói nhảm nữa, mau ra tay đi! Có mấy người này thôi mà dây dưa nửa ngày, hại ta phải mạo hiểm đến giúp ngươi!"

Bàn tay trên cổ Tiên nhân nhanh chóng siết ch/ặt, "Đi c.h.ế.t đi!"

Giây tiếp theo...

Quan Cảnh kinh ngạc nhìn thanh thần ki/ếm xuyên qua n.g.ự.c mình.

Thanh ki/ếm này bay từ phía trước, xuyên qua Thời Khanh, rồi đ.â.m thẳng vào người hắn. Thân ki/ếm xoay một vòng, ngh/iền n/át hai trái tim.

Năng lượng của hai Tiên cốt kết hợp lại là vô cùng lớn. Khi n/ổ tung trong cơ thể Quan Cảnh, thậm chí cả Yến Húc ở bên cạnh cũng không thể tránh được.

Một luồng sáng trắng loé lên, vạn vật im lặng.

M/a tộc rút về địa bàn của mình.

Tam giới thái bình.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Mỏ Hỗn Chạy Dài Tên Con Đường Đi Tìm Chết

[BL] Mỏ Hỗn Chạy Dài Trên Con Đường Đi Tìm Chết! Xuyên vào cuốn tiểu thuyết đam mỹ "Tổng tài bá đạo và thế thân nhỏ bé'', tôi không phải nhân vật chính, mà là một tên pháo hôi trà xanh, chuyên gia gây sự với ba nhân vật công hàng đầu của truyện. Hệ thống bắt tôi phải sắm vai một tiểu mỹ thụ yếu đuối, õng ẹo, mục tiêu là khiến cả ba tên công kia ghét cay ghét đắng, tạo đà cho thụ chính xuất hiện. Vấn đề là, linh hồn tôi là trai thẳng chuẩn 100%! Suốt ba năm, tôi đã phải nhịn nhục, giả vờ yếu đuối, giả vờ tranh giành tình cảm, giả vờ bị bắt nạt. Cuối cùng cũng chờ được ngày, hệ thống báo tin: 【Nhiệm vụ hoàn thành! Mức độ hoàn thành cốt truyện max! Ký chủ chuẩn bị giả chết thoát ly!】 Trước khi đi, hệ thống cho tôi một ngày để trăn trối. Nhịn tròn ba năm, tôi bùng nổ. Tôi quyết định vạch trần bản chất trai thẳng mỏ hỗn của mình và chửi cho ba tên khốn kia tỉnh ngộ. Tôi lập một nhóm chat kéo cả ba vào: Tôi: 【Gửi ba tên đần.】 Tôi: 【@Lão già tổng đài: Anh bớt cái vẻ mặt như tuyến tiền liệt kia lại giùm tôi. Ba năm nay tôi diễn mệt lắm rồi. Anh nghĩ tôi thèm cái hợp đồng rách của anh chắc? Nói cho anh biết, nếu thật sự lên giường, ai nằm trên còn chưa biết đâu! Đồ tự luyến!】 Tôi: 【@Ảnh đế làm trò: Kỹ năng diễn xuất của anh còn thua cả tôi. Anh nghĩ anh lừa được tôi à? Cái bẫy tình yêu của anh trẻ con đến mức tôi nhìn mà buồn nôn. Anh mà cũng đòi làm công? Về nhà học lại cách bám váy mẹ đi!】 Tôi: 【@Thiếu gia chó dại: Cậu là chó con thiếu hơi hay gì mà bám tôi dai thế? Suốt ngày ghen tuông vớ vẩn, cậu tưởng cậu ngầu hay sao? Cậu mà cũng đòi làm tôi? Về bú sữa mẹ rồi lắc não thêm một trăm năm nữa đi, nhóc con!】 Tôi: 【Tạm biệt, tôi đi đây. Mấy người ở lại tự tổn thương lẫn nhau đi!】 Vừa gửi xong, tôi thấy sảng khoái vô cùng, tôi chuẩn bị nhấn nút "thoát ly''. Đột nhiên, hệ thống hoảng hốt giải thích với tôi: 【Bíp bíp bíp! ký chủ!!! Em xin lỗi! Em tính nhầm múi giờ thế giới rồi!!】 Tôi: ? Hệ thống: 【Cái chết của ngài... thật ra là một tháng sau mới diễn ra máááá!】 Tôi: ...!!! Ngay giây tiếp theo, tiếng khóa điện tử bên ngoài vang lên… -- Cả ba tên công tôi vừa chửi đều có thẻ vào nhà tôi.
Chữa Lành
Đam Mỹ
Hài hước
38
Tàn Tro Pháo Hoa Chương 11