Mặc Lê

Chương 4

13/06/2025 12:13

May thay trong sổ hướng dẫn ghi chú:

Hồng Y chính lộ tòa hung chính địa phược linh.

Cô ta chỉ thể hoạt khuôn viên căn nhà.

Có lẽ ra ngoài mát rồi quay về thôi.

Tôi chẳng biết trừ m/a diệt q/uỷ, lại càng không rành chiêu h/ồn triệu q/uỷ, đành thủi xuống lầu ăn mì gói.

Xong bữa lại bơm bồn nước lạnh.

Vừa thả viên sủi xíu bỗng từ dưới nước vọt lên ch/ặt cổ tôi.

Ngước mắt lên, gái độ tuổi đang ngồi trong bồn mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi.

Chưa kịp mở miệng, đã lên làn khói xanh lè.

"Á á á á á!"

hóa thành vũng nước sùng sục trong bồn tắm.

Ôi trời.

Thở dài tiếng, kéo rèm che bồn lại, qua rồi bước ra.

Vừa ra khỏi quả Hồng Y đã trở về.

Bên cô ta còn theo Uông Tinh dữ tợn.

Cô ta nhe răng cười:

"Một mình không trị được cô, chẳng lẽ ba đứa bọn không hạ gục được cô sao!"

Lời vừa dứt, cùng gái đã ng/uội ngắt kia, ba con q/uỷ nhanh chóng vây tôi.

Nanh giương ra đe dọa.

Than ôi.

Một tiếng sau.

Tôi thảnh bước ngủ lạnh như tủ đ/á, leo lên giường ngủ.

Hồng Y co ro trong góc phòng, vừa phả hơi lạnh vừa ôm bỏng rộp cấp độ 10 ủ rũ.

Thủy xíu như nàng tiên cá thu trong ly nước, núm làm đ/á viên cho uống tôi.

Uông Tinh rúm bên cửa, thè lưỡi bỏng rát ra rên "hư hư".

Nhìn cảnh tượng thảm thương mọi người, áy náy giây:

"Không phải lỗi nhé."

"Là các người tự chạm mà."

Căn càng lạnh thêm.

Đến lúc chập ba con q/uỷ trong dường như thì thào tán.

"Làm sao đây chị? Người này liệu gi*t chúng ta không?"

"Gâu... (Chúng ta ch*t từ lâu rồi mà...)"

"Cứ tục thế âm khí chúng ta bị dương khí kỳ quái cô ấy th/iêu rụi mất!"

"Gâu (Hồng Hồng tỷ không phải quen Diêm La sứ giả Môn Quan sao? Hay chúng ta gọi thêm q/uỷ đến đối cô ấy đi?)"

Cái gì cơ?

Lại còn gọi thêm mấy tủ lạnh di nữa sao?

Trong cơn mơ, hào đ/á chân cái.

Trời đã sáng rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17