Truỵ Long

Chương 6

14/05/2024 18:15

“Không thể ra ngoài?”

Tôi vẻ mặt của chú rất bỗng cảm thấy hơi hãi.

Tôi bỗng nhớ đến cái sâu thấy vừa rồi.

Trong đó lẽ nào giấu yêu quái cắn người gì đó?

Chú Vuơng xua sói, bao năm trước còn trẻ con sói đi, mấy thích xuất hiện buổi tối, nên các đừng ra buổi tối.”

Lúc tôi mới phản ứng lại, trong ngọn lớn như dã thú quả hiếm lạ.

Vừa rồi nghe kể nhiều nên đầu óc cũng nhanh nữa mà quên mất này.

Chúng tôi cảm ơn chú với Vương, Lộ cảm thấy ăn trực bữa cơm ngại lắm, nói muốn chút tiền.

Nhưng sống ch*t nhận: “Chỗ các cũng tiền, gái cầm về đi!”

...

“Người trong là chất phác hiếu khách.” Trên đường về, Lộ khoác Phương nói: “Em thường nghe người ta nói vùng khỉ ho gà gáy thường ra cũng hoàn toàn là vậy.”

Phương gật gật “Không phải sao, nhưng sau em phải cẩn thận chút khi nói đấy.”

“Em Đầu mày của Lộ dựng lên, cho Phương Kình.

“Ăn no chưa?” Hàn Thần đi bên cạnh hỏi tôi.

Tôi gật gật “Ừm, rất ngon.”

Sắc trời dần dần tối, đưa chúng tôi về nhà.

Chỗ điện, tôi tắt máy, may còn sạc dự phòng mới thể chút.

Thế nhưng, ở nơi đến cả tín hiệu cũng này, cũng chỉ thể dùng ảnh, giờ mà thôi.

Không lên mạng, chúng tôi cũng gì giải đành định trời vừa tối thì lên giường ngơi sớm.

Trong rất ẩm, vừa tối quanh phủ xuống màn sương trắng.

Vốn dĩ chúng tôi còn muốn ngắm trời sao, kết quả cửa sổ hết, cũng cái gì.

Sương quá dày, gần như sắp biến mưa lâm râm, giấy dầu trên cửa sổ rất nhanh ngưng tụ tầng sương.

Tôi nắm tấm chăn tản ra hơi ẩm, thầm nghĩ chú nói cũng lẽ là thật.

Có khi là rồng thật, nếu thì sao nơi nhiều hơi nước như này?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm