Chương 25: Câu chuyện thứ tư (8)
Tượng đ/á đó nặng tựa cân, thân bằng da bằng của lòng chống đỡ, chiếc ngồi bất di bất cánh tay gồng lên như g/ãy.
Ghế ngồi bị tảng đ/á ép ch/ặt, xem đỡ nổi có nát xươ/ng tan bất cứ nào.
bị ép cho tức ng/ực thở, dùng chút lực khí yếu ớt cùng hét lên: “C/ứu với!”
do ép quá nặng, cho thanh phát quá rõ.
Bỗng một tiếng “Rắc, rắc…”, chiếc bị sập, nhào xuống, bị khụy xuống đất.
Lúc này mấy người Xú đã cửa đi vào, vậy bèn lực đ/á sang một bên.
Xú hỏi đã xảy chuyện ?
liếc mắt nhìn Đằng Minh Nguyệt, đúng đang gửi gắm cho ánh mắt tò mò, tr/ộm nghĩ, nhất định nói sự thật, mình phá vỡ hình trước phụ nữ như vậy được.
Thế vừa xoa bóp đ/au, vừa cho bọn chuyện vừa trải qua, có điều tình tiết ôm có gái đó đã biên gái chủ động đi lại ôm tôi.
nhìn nét bọn hình như tin lời cho lắm. càng nghĩ càng gi/ận, lại nghĩ bụng, lão gia một đời thanh danh, màng chân mà đ/á đó nghĩ tới chuyện nữa.
Đằng Minh Nguyệt xoay người, A và Xú bật cười hả.
trông đ/á giống như một luồng khí xám bốc lên rồi dần biến mất.
Xú nói:
Vẫn may tớ mới chưa bị đ/á gian, coi như vẫn chưa mất tri/nh hahaha….
A cười đùa nói với tôi:
Nhìn vào tạo hình của đ/á nó phải có lịch sử hơn năm rồi, tuổi đời lâu như vậy tinh, nó trừng ph/ạt thiếu đứng của thôi, may chưa bị nó ngh/iền n/át đấy.
Lúc này giống như đất h/ận tìm nẻ chui xuống, hỏi A rời khỏi đây?
A thu lại nói:
Việc trễ, nơi này quá m/a hiểm, rời đi càng sớm càng đỡ hiểm ấy.
Xú c/ắt ngang lời A Hào, giơ cây lên nói:
được, ông nội nó chứ, đã chịu thiệt Lão già Trần tuy trốn đi rồi, hòa thượng chạy nổi khỏi chùa. Để tớ phóng hỏa th/iêu ch/áy tiệm của lão đã rồi đi chưa muộn.
Nói đoạn lăm le cậy tay đ/ập phá đồ nhà.
rất tán với ý kiến của Xú Ngư, th/iêu rụi quái này quả thật rất nuốt trôi cục h/ận này. Bèn bật lửa chuẩn bị sự.
với Xú nhau từ một “Hỗn Thế M/a điển hình, từ nhỏ đã thích sử dụng gộc đ/ao, hàng ngày cực thích xem phim chưởng, rồi lại tham gia lớp võ học ít cước quyền bản tính có chút ngông bất ai dám dây vào, có gây sự đ/á/nh nhau. Năm lên mười bảy tuổi, người nhà lỡ tay gi*t ch*t người ta, cho đi học võ Giờ tuy đã sáu bảy tuổi đầu, vẫn chẳng có chút chín chắn trưởng cứ hễ nhắc chuyện đ/á/nh nhau phóng mơ bật cười vì khoái chí mất.
A khá trầm tính và ôn hòa, tính cách lại có chút thiên kiến, bị kích động, thường làm việc theo ý ba lại có một điểm chung, chính thiên hạ đại lo/ạn.
A phóng vốn ngăn lại, bị kéo hùa vào làm bộc phát thiên chạy khắp nơi tìm vật dẫn lửa.
Đằng Minh Nguyệt dù giảng viên của trường Đại học sư phạm, hùng hằng sự quả ngăn. lời của như đầu bối rối, tay chân nhấp nhỏm mà phải nói sao cho hiểu.
Trong hí hửng chạy lo/ạn nhà, bên ngoài có tiếng bước chân vang dồn truyền tới, như có con vật đó đang tiến lại gần tiệm này.
Tiếng bước chân ấy mỗi một rõ, bát tách chén phòng theo đó mà bị động, toàn thân run lẩy bẩy.
lâu sau lại có tiếng rích rắc đinh tai rất lớn truyền lại, A biến sắc nói:
Gay rồi! của bị đ/ập bể rồi!