Màn Nghiệt Duyên

Chương 16 +17

05/07/2024 18:19

16.

Nhưng hắn không phải muốn giữ Lâm Nguyệt Thư ở lại thế giới này sao?

Tại sao bây giờ lại bắt đầu sủng ái Lâm Nguyệt Thư, không tiếp tục ngược nữa…

Chẳng lẽ đời này Lâm Nguyệt Thư lại thất bại nhanh như vậy?

Ta hơi cau mày.

Nhưng dù thế nào đi nữa, ta muốn hai người bọn họ n/ợ m/áu phải trả bằng m/áu.

Những tin đồn về mệnh phượng ngày càng rộ lên, đến khi thái tử bắt đầu trấn áp thì đã quá muộn.

Nửa tháng sau, một nữ thợ săn bất ngờ xuất hiện, đ/á/nh trống khua chiêng, cáo trạng.

"Dân nữ Thẩm Hoài Chu kiện Lâm Nguyệt Thư đoạt lấy tài sản của nhà ta, gi*t phụ mẫu ta!"

Mà nhà của nữ thợ săn đó chính là nơi Lâm Nguyệt Thư ở lại sau khi c/ứu được thái tử.

Lâm Nguyệt Thư là vì tiếp cận thái tử, mới cư/ớp nhà và gi*t phụ mẫu của nàng thợ săn.

Mà lúc này, Đại Lý Tự vừa đúng lúc bắt được một trong những sát thủ đã ám sát thái tử vào một năm trước.

Chùy thủ mà kẻ sát nhân mang theo bên người trùng khớp với vết thương trên vai thái tử.

Những kẻ sát nhân chỉ ra rằng Lâm Nguyệt Thư đã thuê họ truy sát thái tử, buộc thái tử nhảy khỏi vách đ/á, và sau đó sẽ do Lâm Nguyệt Thư c/ứu.

Toàn bộ Thịnh Kinh bùng n/ổ ngay tức khắc.

Nàng m/ù c/ứu thái tử cư nhiên lại là một vở kịch tự biên tự diễn.

Vậy chẳng phải chuyện đạo sĩ đoán mệnh cũng chỉ là như vậy thôi sao?

Thái tử phẫn nộ, sắc mặt tái xanh, lập tức ra lệnh bắt giữ đạo sĩ mày trắng.

Đạo sĩ lại không thấy bóng dáng, món n/ợ này được tính lên đầu Lâm Nguyệt Thư.

Ta thực sự muốn xem mặt thái tử bây giờ, rốt cuộc phải xanh đến mức nào.

Vương Dật Chi nâng chén trà đưa cho ta, mắt mày thanh lạnh ẩn nhẫn nụ cười, như tranh công mà nói:

"Thế nào? Vãn Tình hài lòng chứ?"

Hắn thế mà dám gọi thẳng khuê danh của ta, thật đúng là càng ngày càng càn rỡ.

Ta nhếch khóe môi, nhận lấy tách trà, nhàn nhạt nói:

"Không tệ."

17.

Liên minh giữa ta và Vương Dật Chi thuận thuận lợi thành công.

Nhưng chỉ trong vòng hai ngày, đã truyền ra tin tức thái tử và nàng m/ù đã làm hòa.

Nói rằng thái tử tin tưởng nàng m/ù, yêu trọng nàng m/ù.

Nữ thợ săn và kẻ sát nhân đều bị nh/ốt vào địa lao, không còn tin tức gì nữa.

Ta thở dài một tiếng.

Hắn rốt cuộc, yêu nàng sâu sắc đến vậy.

Những gì ta làm đã trở thành một phép thử cho tình cảm ngược luyến của họ.

Thực sự, kinh t/ởm.

Tháng 6, bách hoa yến cung đình, hoàng đế và hoàng hậu chiêu đãi bách quan.

Vương Dật Chi và ta cùng nhau vào cung dự tiệc.

Trong bữa tiệc không ngừng có những âm thanh thảo luận lướt qua bên tai.

“Cô nương Thôi gia này chẳng phải là sau khi yêu mà không có được thái tử, liền chuyển sang nhìn trúng Thủ Phủ đại nhân sao?”

"Quản nàng làm gì, một người phụ nữ tái giá, người quang minh chính trực như Thủ Phủ đại nhân chúng ta mới không nhìn trúng đó.”

Lâm Nguyệt Thư được bao quanh bởi nữ quyến, nàng thuận theo lời mọi người nói:

"Thôi tỷ tỷ, sao tỷ lại ngồi cạnh Vương đại nhân? Tuy là nói tỷ đã từng gả cho người khác rồi nhưng vẫn là cần chú ý đến danh tiếng của mình. Tỷ không cần danh tiếng thì Vương tiên sinh cũng cần danh tiếng đó."

Ta cau mày định mở miệng, nhưng Vương Dật Chi đã giành trước lạnh lùng nói:

"Ngươi chẳng qua chỉ là Đông Cung phi tử, trước mặt Thôi cô nương một nha đầu tầm thường còn không bằng, mặt mũi đâu mà ở trước mặt Thôi cô nương lên tiếng?”

Lâm Nguyệt Thư tức đến mặt đỏ bừng, ngươi ngươi ngươi cả nửa ngày cũng không nói ra được nửa chữ.

Yến tiệc bắt đầu, hoàng đế, hoàng hậu, thái tử lần lượt nhập tiệc, đám đông lúc này mới tản ra.

Sắc mặt của Bùi Thừa Kiền tối sầm, hiển nhiên là đã nghe thấy cuộc thảo luận vừa rồi.

Lâm Nguyệt Thư yểu điệu tựa vào cánh tay hắn, hắn rũ mắt xuống dỗ dành nàng.

Tay ta lạnh cóng, cơ thể không nhịn được r/un r/ẩy.

Bọn họ thật sự là tình chàng ý thiếp.

Những vết m/áu đỏ tươi của kiếp trước phảng phất như xuất hiện trước mắt ta, Bùi Thừa Kiền và Lâm Nguyệt Thư đã gi*t Kỳ Nhi rồi lại gi*t ta.

Một màn m/áu đỏ thẫm.

“Bệ hạ, thần Vương Dật Chi thỉnh cầu thiên tử ban hôn, thứ cho thần và đích trưởng nữ Thôi Thị định kết lương duyên.”

Ta gi/ật mình.

Đám đông người lập tức choáng váng.

Bốp.

Chén rư/ợu trong tay Thái tử trong nháy mắt rơi xuống đất.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
9 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm