Tên "Lam Điều" rất hay.
Tôi hỏi anh tên hay như vậy ý gì?
“Khoảnh khắc Lam là một khoảng gian trước mặt trời bầu trời rất đẹp.”
“Tôi là được sinh vào đó.”
“Từ Thanh, chúng ta đi xem nhé.”
Lam hăng hái, ai thể cản được.
Vậy là giữa khuya, lái chiếc xe máy cũ, chở anh lên núi chờ minh.
Hai mươi phút trước mặt trời bầu trời mang một màu xanh mờ ảo.
Lam hỏi tôi, đẹp không?
Tôi lời là đẹp.
Anh lại hỏi, vậy Lam không?
Tôi nói mà trong túi lấy một hộp th/u lá, móc một điếu th/u rồi để vào miệng.
Nhưng tìm thấy bật lửa.
Lam lấy một điếu th/u c.
Anh lục trong túi áo lấy chiếc bật châm lửa cho điếu th/u c.
Anh nhẹ nhàng hít một hơi rồi từ phun ra.
Trong làn khói xám mờ ảo, anh nâng cằm lên, đưa điếu th/u lại gần điếu th/u tôi.
Một tia lửa nhỏ th/u bên này lan sang bên kia.
Anh ngẩng nhìn tôi, đôi mắt át như sương sớm.
Anh nói:
“Lam em.”