Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 129: Một cây gai xương!

05/03/2025 16:21

Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP

Hai mịt, dù ý trở nhưng dường vẫn chưa khôi phục định giới hư ảo kia. Lúc mang theo mê mang tựa giới là mơ hồ.

Đám Chấp Pháp Đường xung đồng loạt cảm ứng ngẩng đầu nhìn Thuần. Lúc môn đây luôn chú ý tĩnh to hô.

“Một ba mươi ngày!”

“Hắn dùng gian dài tiến vào định nhưng gian định gian sư huynh!”

Đám môn chợt xôn xao đồng loạt lấy ngọc dùng tốc độ nhất truyền thông tin tỉnh Tin cuồ/ng phong quét toàn Bắc, mỗi nghe tin lòng chấn lao thẳng tới Thí luyện đài.

Đúng ngồi pho tượng thí luyện đài, hai mịt, nâng rãi, tự chủ vung miệng nỉ non.

“Thủy Trạch…”

Thanh rất nhỏ nỗi nhân khó nghe thấy, nhưng miệng phát vang vọng t/âm th/ần hắn, ầm vang phủ truyền dữ dội.

Ầm ầm ầm!!!

Ba vang tựa sấm truyền khiến lòng cả mọi ngươi chấn mãnh liệt. sấm dày đặc chợt xuất hiện khuếch xung quanh.

Ba mười hai mươi mươi trượng…cho hai trượng!

Trong mắt, hai xung bị tận hết thảy cảnh vật trở nên ảo. Đồng đẩy mạnh xuất hiện đẩy thẳng thân cả kể cả Chấp Pháp Đường ngạc há hốc mồm, khỏi này.

Lực đẩy kia cực lớn, khiến hai chống cự cả lùi chớp mắt, hai xung bóng người.

Hơi ảo dẫn cả tầng mây trên trời, lượng địa bị cải biến tạo thành xoáy khổng lồ từ chuyển trên trời. Nhìn cảnh tượng t/âm th/ần đột nhiên r/ẩy điểm triển Dạ Hành, trên trời phủ xuống.

Cái bí pháp khí triển khiến cả tôn kính Nha, đồng hãi với gã. cảnh tượng mắt…khiến bọn họ cảm trên Thuần, nhiều hẳn đấy!

Trong bọn họ lấy từng lạnh, rất lượt tại nơi này. rất nhiều nội môn, Hàn Liệt, Công Tôn muội, Từ Tung mặt.

Nhìn xoáy trên trời, nhìn Thuần, sắc bọn họ biến hóa.

"Thủy độ!"

“Hắn hẳn tu biết chi là gì…”

Thân ảnh xuất hiện trung, gã nhìn chằm, ý chợt ánh nhưng bị đ/è nén lại.

Ngay từng chìm rung Chưởng Bắc, Hậu xuất hiện, mong ngóng nhìn pho tượng.

“Lão Phu rất mong chờ, Mệnh chi Thuần!”

“Chỉ triển khí rời, gì đây…”

Hai Hậu hỉ, y nhìn vừa tỉnh định, lòng y mong chờ.

Dưới ánh mong chờ mọi người, rãi ngẩng đầu, ánh vẫn cứ mịt cũ, nâng buông xuống!

“…Quốc Độ!”

Trong buông ngóng nhìn nín thở mọi xung quanh, khí miêu tả nội chớp phủ tám hướng.

Trong hai toàn cảnh vật trở nên ảo nhìn nữa, hình ảnh dầy đặc cực hạn hình thành nên nước!

Mặt truyền dị, tựa là tập hợp số thanhhung ngưng tụ thể, sau hóa thành gào thét cực kỳ đặc biệt.

Rống!!!

Thanh truyền rung chuyển cả trời, chấn đất, khiến lòng cả mọi xung quanh, cho dù tu vì gì đi chăng nữa, sau nghe đồng kh/ống cảm bị đ/è nén khác nhau.

Ngay gào truyền toàn trở nên từng ngẩng đầu gào thét lên, thậm số phát công kích. Toàn thú, đại lo/ạn.

Bên Viện, gần ngàn hung đồng loạt gào rú lên. nhanh, số hung toàn gầm rống, phô địa truyền khắp phương, khiến các sợ.

“Bản Mệnh chi là gì vậy!!!

“Trời sao chứ!” Tất cả toàn người. Sắc cả mọi đại biến, hãi, nội môn huyết giai khác nên bọn chúng càng gian nan hơn, cả trở nên phát cuồ/ng lên.

Ngay mọi đi hung gào thì….

Đầm hai kia đột nhiên vặn vẹo dường trở thành cửa vào thông tới gian dị nào đó. Lúc hung vẫn chưa nhìn giãy giụa muốn phá vỡ cánh cửa gian dị kia đi ngoài.

Ngay sau chợt chấn cuồn cuộn, ngọn khổng lồ Đầm mạnh đột phá lên!

Càng nhìn ngọn càng cảm hãi, vì ngọn trên đỉnh ngọn khổng lồ thôi, hẳn ngọn thực sự…càng to lớn!

Thậm nhìn hơn, da đầu cả mọi đi, bọn họ, căn bản ngọn gì cả, gai nhọn!

“Xươ/ng gai, trời kia gai nhọn!”

“Xươ/ng gai nhọn tới hai rốt cuộc thân lớn đâu chứ? chi hình nào vậy!”

Trong mọi khí địa kích hình phát mình nữa, toàn chúng nó gào thét ầm lên, từng chóng nằm rạp hết đất!

"Không khả năng!!!"

“Sao được!!” phần hãi thất bở r/ẩy nằm rạp cảm nhận u/y hi*p gào thét đỉnh truyền ra.

Thất Thải Phượng Hoàng lao vọt đứng nhìn ngọn chằm, cảnh giác. Tam Nhãn Ô ngay cấp tốc tiến đến.

Ngay bọn chúng vừa đến, khổng lồ đột nhiên xuất hiện, ngọn độ gầm nhẹ.

Sơn Phong lâm, cốt xoa toàn thân cuồn cuộn khí, khẩn trương. Thậm nhìn kỹ hộ ta nhìn sâu ánh bọn chúng kính nữa!

nơi Cổ thâm sâu Viện, gian đen kịt đột nhiên xuất hiện to lớn, và ngưng trọng phá vỡ hư vô, xuyên qua tầng ngăn ảo kia nhìn Thuần.

là thủ tông Thần Khê Tông, Giác Mặc Long!

Bản chi nơi Thuần, khiến nó đây ngưng trọng.

Toàn toàn chấn trưởng lão ngọn hãi xông đến. mấy ánh mang theo thượng uy nghiêm Chủng Đạo Sơn tập nhìn này.

Hơi thở vị Chưởng ngọn trở nên dồn dập, da đầu chút tê dại.

“Rốt cuộc đây là chi gì chứ?”

“Chưa từng qua!”

“Loại uy là trình độ khí nắm giữ đấy, so vượt trội cả Nha!”

Trong ánh chăm chú mọi người, ngọn khổng lồ rãi chìm xuống. Dường hai Độc là quá nhỏ, chi nào toàn lâm được. chìm hẳn Đầm tan vỡ thành nhỏ từ tiêu đi.

Hình ảnh khoanh chân ngồi từ hiện rõ, sắc nhợt, tỉnh táo mịt nữa to chấn kinh, hiển nhiên là bản thân bị gai xuất hiện cho sợ.

Thủy tiêu đi, xung khôi phục Chỉ là chủ nhân chúng, tung, ong ong cả đầu óc, sau yên tĩnh ngắn ngủi là trận xôn xao bùng phát lên.

“Ta…ta nhìn lầm a…”

“Đây là sao?”

“Bản chi Thuần, gai nhọn…”

“Cái khí địa nãy từ…một tu sĩ khí giống chúng ta sao? Ài…Hắn chúng ta tốt biết mấy.”

Trong nghị luận xôn xao vị chưởng nhìn nhìn Hậu ngạc kém.

“Hậu sinh khả úy…ta thật bản chi là gì?”

“Thủy Thuần, hẳn phóng xuất hết uy năng!!!”

“Bản chi gai nhọn là vì tu hai tu tinh tiến, bước vào Kim Đan…Thi triển ngàn Độ, chi hẳn toàn lâm xuống.”

“Nếu thật ngày đó…Một triển độ, đồng bậc tuyệt mấy giả được!”

Hậu vì vui chút hãnh diện. để cho biết mình mang theo tâm tình thư thái, vui và kích quay đi. muốn chuẩn bị thật tốt, tranh thủ mười tới thử kích Kim Đan cảnh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Nữ Chính Chết Đi, Anh Ta Mới Hối Hận Trong Câu Chuyện Cứu Chuộc

Chương 8
Xuyên việt kết thúc, hệ thống đột nhiên hỏng. Tôi ở lại kết hôn với Lục Trì. Bảy năm trời, Lục Trì từ gã bệnh kiều ủ rũ trở thành đại gia mới nổi ở Dung Thành. Còn tôi - nữ chính văn cứu rỗi - mòn mỏi thành bà vợ thường ngày xấu xí. Anh ấy và gia đình dần mất kiên nhẫn với tôi. Hôm đó, cô gái trẻ xinh đẹp tìm tôi cười tủm tỉm: "Chị ơi, nếu thế giới này là tiểu thuyết, trước đây chị với Lục Trì thuộc thể loại cứu rỗi, còn bây giờ em và Lục Trì là văn ông trùm sinh con đấy ạ." Tôi ép Lục Trì giải thích. Anh ta nói: "Anh Anh, anh muốn có con." Là người xuyên việt không thể mang thai, hắn từng hứa sống không con. Giờ phản bội. Tôi mệt mỏi gật đầu. Sau đó hệ thống đột nhiên trực tuyến, hỏi tôi có đi không. Tôi đáp: "Ừ." Trước khi rời đi, tôi xóa sạch mọi dấu vết của bản thân, quyết đoán ra đi. Để hắn trong những năm tháng sau này, dù ở bên bất kỳ phụ nữ nào, mỗi lần nhớ tới tôi đều đau đớn tận xương. Còn tôi, cầm điểm tích lũy từ sự hối hận của hắn, trở về hiện thực sống cuộc đời muôn màu.
Hiện đại
Hệ Thống
Xuyên Không
2
Đổi Cô Dâu Chương 8