Trẫm xuyên không rồi. Xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà em gái bắt đọc cho bằng được.
Nam chính Phó Diệp xuất thân thấp hèn, nữ chính Triệu Toàn gia cảnh bần hàn, hai người cùng nhau vượt ngàn chông gai. Cuối cùng nam chính lật đổ hôn quân, trở thành đế vương một thời, nữ chính được phong hoàng hậu, cùng nam chính trị vì thiên hạ.
Thật trùng hợp, trẫm chính là vị hôn quân ấy. Một năm sau, nam chính sẽ kéo quân tới thành, còn trẫm sẽ bị xử tội lăng trì.
Trẫm không tinh thông triều chính, nhưng trẫm rất hiểu nam phụ.
Nam phụ Thôi Nguyên Chiêu, tiểu thuyết miêu tả không nhiều, nhưng đủ lẫy lừng. Liên trúng tam nguyên, thiếu niên thiên tài, mười bảy tuổi đã nhậm chức thừa tướng.
Mà việc đầu tiên khi y lên làm thừa tướng, chính là tâu một bản sổ sách tội trạng của ngự sử đại phu đương thời, tức phụ thân nam chính. Tham ô hủ bại, m/ua b/án quan tước.
Tiên đế, tức phụ hoàng của trẫm, nổi trận lôi đình, cả nhà nam chính bị tru di tam tộc. Chỉ mỗi nam chính, vì còn là ấu nhi, thoát khỏi án tử, nhưng từ đó thành con cháu tội thần, người người đều đ/á/nh đ/ập.
Nam chính vì thế mà sinh h/ận với nam phụ, nên việc đầu tiên khi đắc thế, hắn cũng tâu một bản cáo trạng về nam phụ. Quyền khuynh triều dã, giá không đế vương.
Chẳng vị hoàng đế nào chịu nổi bề tôi như thế, huống chi, nguyên thân còn là hôn quân. Lập tức nghe lời nam chính, tống giam nam phụ vào ngục.
Mà đây, cũng là khởi đầu suy vo/ng của vương triều. Không còn nam phụ ngăn cản, nguyên thân bị nam chính mê hoặc làm vô số việc thất đức, rốt cuộc quân thần ly tâm, mất hết lòng dân.
Nam chính ung dung ẩn thân, trở thành đại anh hùng c/ứu bách tính thoát cảnh lửa nước. Trẫm thở dài, ván bài này cao thâm quá.