Về Kỷ gia Kỷ Tồn Phi ch*t đã ty Kỷ phá sản Kỷ Hiểu ngồi tù. Mọi chuyện êm đẹp tập đoàn Douplan Wu càng càng phát triển Bảo đầy hiện chuẩn tiệc mừng cậu tuổi .
Ngô Chấn Nam Vân Nhi chính nhau. Đứa Huân lớn dần.
*Biệt nhà bây đã 2….
Du Huân vườn chăm sóc cảnh bình rãnh rỗi vườn chăm sóc hoặc học nấu ăn.
Hôm ty càng nhiều. Vì gần cuối năm tăng lên.
“Thiếu nhân nghỉ uống trà gia bưng ly trà ngon cùng đĩa bánh quy vườn xuống bàn gỗ màu trắng vườn tiếng.
Du Huân nhìn ông khóe bác bác cháu xong uống.”
“Cô nhà ạ trời thiếu gia tôi chăm sóc kỹ.”
“Haha…cháu bác cháu nít…”
“Vâng.” gia gật dầu lui mỉm tiếp tục mình.
*Tin…tin….
Đột nhiên kèn phát gi/ật cửa mở đàn ông lãm bước xuống trên nở nụ ôn nhu !”
Đôi đồng tử màu đen chợt bình tưới nước xuống đất bước “Sao hôm sớm ?”
“Vì em.”
Nàng đ/ấm lồng ng/ực rắn bĩu “Hừ dẻo miệng.”
Ngô thắt lưng ha hả. Huân kéo ngồi xuống xích đu ly trà nóng uống nóng.”
“Em uống ?”
“Ưm.” Huân cầm miếng bánh quy bỏ miệng.
Ngô cởi khoác to khoác “Sau mặc thêm ấm trời ảnh sức khỏe đấy.”
Du Huân híp “Em rồi….mà…anh ?”
“Không.”
Hắn lòng “Bảo bảo hay đạp ?”
“Không !”
“Ngoan gái rồi.”
Nàng bật chạm khuôn tuấn mới thôi đạp….anh gái lắm ?”
“Hử Nếu gái xinh đẹp thì tốt.”
“Anh thích trai ?”
“Là trai hay gái thích vì mà.”
Ngô đôi đào khỏe bổng Huân hốt hoảng ?”
Hắn nhà “Ở nhà.”
“Em tự đi.”
“Bà ngồi yên đi.”
Hết cách Huân đành nhà luôn tự tung tự tác rốt cuộc thì giống ai ?
Aiz….câu hỏi giống hỏi đã tự hỏi trai bà học Luôn –
***
Hôm tiệc mừng trai Bảo đầy Huân m/ua cháu trai mình.
Nàng cầm đồ trẻ hình voi ngắm nghía “Ông ?”
Khi đã bóng dáng mày đẹp “Vũ Thần….”
“Phu nhân đang khu đồ Nhân viên phục vụ loay hoay tìm ki/ếm tiếng.
“Cảm Huân gật cảm khu đồ trẻ . Nhìn lựa đống đồ lièn “Vũ ?”
Ngô nhìn “M/ua đồ con.”
“Aiz….anh m/ua sớm Chúng ta m/ua mà.”
“Không sớm.”
“Anh lời đi…đợi m/ua…hơ….hắt nhảy mũi mày hỏi “Em ?”
“Ừm…em vốn lạnh.”
“Vậy chọn nhà.”
“Vâng.”
Du Huân cầm hai quần thanh đành bỏ đống đồ vừa chọn về. Ra cửa chóng xe. Mùa xuân năm hơn năm bây mới vợ lạnh…
Nhìn vẻ lắng mỉm “Vũ sao.”
“Ừ.” mỉm vuốt tóc nhấn chạy đi…
***
“Nhớ mặc ấm đấy !” vừa vừa căn dặn chuẩn ít đồ.
“Em !”
Hắn lưng trán vo/ng đeo cổ dây xinh đẹp lấp lánh giọng trầm thấp vang “Dây cũ đ/ứt tặng dây khác. valentine vẻ.”
“Hả Huân nhìn Valentine Hôm ?
“Em hôm valentine ?”
“A….em quên mất.” tươi nhón chân đôi tươi híp ông !”
Ngô cúi sâu khỏe ch/ặt tấm lưng mảnh khảnh lúc nhàng th/ô b/ạo giống lửa dục ép tường dây dưa đôi chưa buông. Huân hổ/n h/ển “Vũ Thần…không được…sẽ ảnh đứa đấy.”
Cặp màu lam u ám hoang đắm quyến rũ thanh âm trầm vang tổn con.”
“Vũ Thần…không được….!” Huân ngăn bàn “Đợi…đến Bảo Bảo đời ?”
Ngô chạm trán “Rất lâu chờ được.”
“Vũ Thần….đừng….anh đợi xong bù anh.” Huân nếu càn.
Hắn dài “Không giúp thỏa mãn !”
“Hả ?”
Ngô hạ đôi to mở căng khuôn thoáng chốc bừng nhìn đầy lắng.
Ngô ghé tai thổi khí “Dùng tay…”
“Anh….Anh….”
“Sao hả.”
Bàn nhắn gắng rút lực. “Giúp thỏa mãn tha !”
Nàng mím ch/ặt lòng rủa thầm hổ nỗi sắp phát khóc nhìn buông cúi khóe “Không cần nữa.”
Du Huân đôi ướt nhẹp đ/á/nh tục “Đồ nuốt cơm trôi ch*t ti/ệt đồ khốn khiếp…Ngô ch*t giẫm…”
Ngô giữ hai khóe gh/ét ?”
“Phải.”
Ngô bật cúi ngậm cặp tươi từ từ liếm lưỡi tách tiến lưỡi Lúc Huân gắng chống cổ cùng phối hợp hồi lâu mới buông ra.
Ngô “Nếu cứ tức ảnh đấy.”
“Hứ….” hừ thèm nhìn.
Ngón thon dài nắm cằm ép đối “Rõ ràng mà lảng tránh.”
“Gì chứ Anh ảo tưởng.”
“Ảo tưởng Vậy lúc nãy ai đã sưa ?”
Nàng biện minh “Em tránh ngoài.”
“Bà thành thật.”
“Vậy thì đồ xa…tránh tức hét hắn.
Ây….nàng Huân hực bỏ đi. chưa kịp phản đã xuống dưới. bật bình hôm vậy. chạy xuống dưới sảnh kéo Huân…”
Du Huân mày mà chạm tôi nữa tôi đ/á/nh đấy.”
“Huân tức ?”
Du Huân trả lời trừng lườm bỏ sững . Trong lúc thẫn thờ thì Huân đã lái khỏi vội chạy định ?”
Chiếc BMW biến chóng….
“Các chặn gầm vệ sợ xanh mặt. mày đuổi theo….
*Nhà Bảo…
Du Huân xuất hiện “Tiểu cùng ?”
*Két….ttttt Tiếp thro Huân mở cửa bước xuống kéo tự tiện lái ?”
Du Huân biểu cảm trân nhìn lần tiên cảm giác sợ sợ giống lúc ch/ửi bới đ/ập phá lung tung ảnh bảo bảo. sai ghẹo thế….”
Du Huân im khuôn cùng căng lúc mới giọng “Buông !”
“Huân Huân….”
“Tiểu chị nhà Thấy khí giữa hai khá căng nhân mới kéo bà thì kéo xa.
Bà mày hỏi “Con nhau ?”
“Không có.”
“Vậy phụ nữ dễ nóng khí chuộng chứ.”
“Con chuộng ấy.”
“Vậy bỏ Bảo cạnh tiếng. Lần tiên khuôn hung dữ lùng nàng.
“Em chuyện ấy chỗ giỡn thôi bình ấy phản ứng hôm nay.” tỉnh bơ e dè mà . Khiến ngửa kẻ ngượng thì hổ.
Ngô nhân vung đ/á/nh né sang “Thằng con….con ngượng ?”
“Là hai tò mò chứ mà kể.”
Ngô Bảo sự hâm m/ộ thực dày hổ mới bình thản chuyện đó.
Ngô nhân “Bình bây mang ảnh tâm tình đã thoải mái ghẹo tất nhiên rồi.”
“Vũ tuy lầ ái ảnh đứa phụ nữ mang cách thất hiểu lượng nó.”
Ngô hứng biếng trả lời hiểu rõ đã tham khảo rồi.”
“Vậy Huân ?”
“Vì dậy bỏ “Em ki/ếm vợ đây tự quyết.”
Ngô nhân gần tức thằng gh/ét nếu bà lắng…haiz….
Du kéo phòng nhủ “Em ?”
Du Huân phụng phịu ấy lúc ghẹo em. đáng.”
“Chị nghĩ ấy thôi đôi lúc vui.”
“Làm Chọc tức thì đúng hơn.”
“Em cứ tức đứa hay cau đấy. Tâm tình mẹ tốt nhi tốt đâu.”
“Là ấy em…”
*Cạch…”Bà !” mở cửa cặp đồng tử màu lam chóng phát hiện Huân bước “Đi thôi.”
Du Huân thèm nhìn động đậy . nhẫn “Đã đói ?”
Du dài nhìn gái cứng bước chuyện cứ tự quyết….
Du Huân bặm nhìn khóe ngồi xuống lòng “Đừng nữa giỡn mức nữa.”
“Hừ…câu lần Huân hừ bĩu noia.
“Haha….em ?”
“Phải.”
“Bà đói Mau thôi.”
Nàng ậm ừ nắm vừa cửa nhà gió thổi qua vừa nãy chạy đây chưa kịp mặc khoác bây lạnh….
Ngô cởi khoác mảnh khảnh “Coi chừng cảm lạnh.”
“Cảm anh.”
Ngô vườn tiệc tổ vườn nhứng gia Vân Nhi Huân.
Ngô nhân vẻ lòng an tâm xem đã rồi….
Du cầm đũa gắp ăn chén vẻ “Tiểu ăn đi.”
“Vâng.”
“A…um….” Đưa ngồi nôi kéo vạt Huân nhìn cậu chạm mũi xinh híp “Con dễ à.”
“Ahihi…” Cậu bật Huân má phúng phính chợt xì lien tiếp hai sự ổn rồi…
Ngô kéo khoác to khoác cẩn thận hơn “Em ?”
“Hả !”
“Chị quên hay chúng ta nhà nhé !” bắt lắng vốn nếu cẩn thận cảm mất.
Du Huân vì mà sức “Không cần…em…hắt xì…hhic…”
Ngô nhìn nhấc Huân gi/ật “Anh…làm ?”
“Đi nhà cảm nhàn nhã trong. Mọi bắt di chuyển nhà.
Du Huân ngồi trên bàn ăn cảm xử rắc rối ??
Ngô tổng gắp miếng thịt bỏ chén ôn tồn “Tiểu ăn nhìn chén mãi thế.”
“Cảm ba.”
“Giờ đã chăm sóc đứa khỏe mạnh.” nhân mỉm tiếng. gật bắt ăn tối thì lắm lắp thêm lò sưởi nhà nếu bệ/nh tốt…