Chột Mắt, Đầu Đa Miệng Thỏ, La Đuôi ý tử tế Bộ mép chứa đầy khí, tử hạt dẻ ánh tà/n nh/ẫn. Chúng vòng cung từ ép về chừ trước cửa Động Rèm Tuyết, hú, tru cũng rú, đối loài nói, im lặng hiệu hiểm nhất.
Sách biết mấy đực ngang ngược muốn Chúng muốn ph/ạt tử đã dám to gan phản, x/á/c cách b/ạo.
Sách vốn cạnh nghĩ sâu hơn, lắc chặn giữa bốn đực và dựa đối lũ đực khí hăng, kêu can ngăn. Nó quyết thể nhìn cảnh x/á/c cách b/ạo.
Bốn đực dừng bước, nọ nhìn kia, dường trao đổi suy nghĩ, thống ý Bỗng nhiên, Chột Mắt, Đầu Đa Miệng Thỏ La Đuôi trung tâm, mấy miệng ghé cùng hú hú lúc lúc ngắn, hết đến khác, du trầm lạnh lùng thê kéo gần phút.
Sách đầu đàn, đương nhiên hiểu mấy đực ghé miệng có ý nghi minh đ/ộc đáo đàn Đế Tư, cuộc hội nhằm cấu kéo bè kéo cánh nhau, giúp đỡ lẫn chống th/ù chung. nghi ngờ gì nữa, để chống Đà.
Không để nghĩ cách phó, đàn cũng nhốn những nằm, hoặc xổm đều hết tập trung về Đà, chậm rãi dần từng bước tuyết trông đám lửa dần dần ch/áy lan ra. quả màn khủng bố khiến ta nhìn s/ợ.
Lúc nhận thấy đã gi/ận số Dù nói nào bốn đực xông bao cũng dưới ngọn cờ bảo vệ chế tử vốn truyền thống đàn Đế Tư. Nhìn góc tồn, dù có từng cũng chuốc vạ thân, hình ph/ạt tội. đầu đàn, có quyền can thiệp vào, cũng có quyền ngăn bọn chúng. đã trái định, quay ngăn chúng, đàn rừng, đã đảng phản tội phá chế tử, tồn đàn.
Đây lí do để loạt tấn công, cũng cớ hay để đảo chính.
Nguy hiểm đã cận kề. Giờ chỉ cách giải thoát duy nhất, lập quay đầu đầu tiên xông diễn thật, tượng trưng thực móng nhọn cào da thịt răng sắc gân róc m/áu để những nghi ngờ có ý định phản, để c/ứu bản thân thoát cảnh ngàn cân treo sợi Nếu vậy, chỉ có cục, đó đàn đã hết lí trí ăn tươi nuốt sống. Dù lựa đường nào, cũng cần lập quyết định.
Nếu định người, hề do dự quay dìm vũng m/áu; điển gần loài m/a q/uỷ đi/ên cuồ/ng hết lương tâm. Nhưng thực bằng bằng thịt sườn núi Khúc Ca, nhiên nhảy thật cao, vượt qua đỉnh đầu vững vàng đáp xuống trước cửa Động Rèm Tuyết. Nó hướng đ/á tru hùng h/ồn.
Nếu cắn v* mình, m/áu để nuôi nó, nhỏ bé sớm đã còn; nếu hiểm sống trước làn tên đạn, trốn thoát tấm lưới lon săn chim chắc chắn; nếu cắn hơn đuôi La, sớm đã hoang địa vị hèn... Tất những chữ “nếu” ấy lẽ đủ để vì hi lần ư?
Cánh tuyết lặng tờ, im ắng vẻ ch*t chóc. Đàn hành kinh ngạc. đầu đàn trẻ tuổi trề sống vì thân già yếu tử, chuyện kì lạ xưa nay chưa từng có đàn Đế Tư, hoàn toàn phù hợp luật đào thải tồn. Thế nhưng, sâu và thương vượt qua sống ch*t hành vi hiếm gặp thể hiện chê trách đâu được.
Bốn đực ngừng mẹ. La Đuôi x/ấu hổ vùi đầu tuyết. Mấy trẻ kêu thảm thiết.
Đàn rừng, vĩnh biệt!
Trong lòng hiểu rõ, dù có đầu đàn dồi săn mồi thuần thục, nhưng trực vật lộn dữ đ/á chật hẹp này, cơ hội sống sót cũng vô cùng Nó hít hơi thật sâu. Nó cần bình để ý chí và đều tập trung móng vuốt bốn và hàm răng sắc nhọn. Nó đã nguyện thay đi tử thể để phong và gan dạ đầu đàn. Nó thể lãng quý giá cách vô ích. khi nanh cắn g/ãy cổ, định lôi ôn ấy động!
Lợn ở rên căng vai, thu toàn thân về lưng, tấn công cùng đời.
Đúng khoảnh khắc lúc ngắm cong trong, đột nhiên, xô mạnh cái, toàn thân nghiêng về trái, vững ngã lăn ra, lộn vòng, lăn mấy bước cửa động.
Nó gi/ận dữ nhìn quanh, trời, hóa xô ngã nó! Chó đã thay trước cửa Động Rèm Tuyết. Trông hiên ngang, bộ lông rối bời dựng cách kì lạ, lông nhạt cũng đột nhiên lấp tử thần lau sáng bóng. tuyết phau, vỡ trời, luồng hào quang rọi xuống.
“U...” hú đ/au lòng ruột.
Không để bò liền chui đ/á ngọn lửa.
Con đ/á kêu ầm ĩ lửa th/iêu, đó những cắn liệt, hú ti/ếng r/ên và hét h/oảng lũ hòa bản giao hưởng có hai. Trong đ/á quá chật hẹp, thể chui giúp tay. Khe đ/á tối mực, thể nhìn thấy gì, chỉ thấy thân qua trước cửa Chó từng bước lùi ngoài, dòng m/áu tanh thấm ra, nhuộm tuyết trước cửa động.
Cuối cùng, cũng lôi nửa thân trước đ/á.
Trên bê bết m/áu, nửa tấm da đầu toạc, lộ sọ xám. trước trái rừng, lồi quả cầu thủy tinh Hai hết ghì ch/ặt m/áu be bét, trước quặp eo toàn mồm nhọn hoắt trước. Đột nhiên, răng nanh đ/âm trúng bụng đầu lắc sang bên, cắn da bụng rá/ch khoảng lớn, ruột gan trôi đầy xuống đất. Chó đã hơi kêu nữa.
Có lẽ gió Bắc lạnh thấu và tuyết bay đầy trời ở ngoài đã khiến đầu óc nóng bừng bừng bình có lẽ đàn quạch ngoài đã khiến ý cảnh hiểm bản thân, có lẽ m/áu đã sắp cạn, đã sắp tàn kéo ngoài giảm xuống, ngừng trước, quay đầu về Chó giữ nổi, kéo đ/á.
Nếu để lôi bao công lao đàn đều xuống xuống biển, m/áu cũng chảy cách vô ích. “U...u...”, đàn thanh tru lên. Có lẽ đội cổ vũ bi tráng giới. Chó liều nốt chút cùng, ngoài cửa cổ dâng trước mõm hôi m/ù rừng. Lợn bất răng nanh xọc mạnh cổ tạm thời dừng lui hang. Chó thừa cơ trước nó.
Cơn đ/au dữ dội khiến hết lí trí, m/ù khiến thể nhận rõ phương hướng, thân thể chui hang, xông về lung tung.
Vào khoảnh khắc chui nhanh nhẹn nhảy nó, trổ hết những tuyệt chiêu trường và rừng, bàn móng vuốt sắc nhọn rừng, ngoáy lộn gan ruột nó.
Con ôn đã đ/au đến biết gì rồi.
Đàn reo mừng chiến thắng, niềm cùng cũng giải thoát đói, tề xông lên. bầu trời xịt diễn trận đi/ên cuồ/ng