7
Tôi nghĩ ngợi nhiều, chậm rãi cất điện đi, chuẩn chào hỏi Thích Ngôn.
Hôm qua ta đã tôi, giờ giả vờ lạnh lùng vẻ hay lắm.
Vừa định quay đầu chào nghe thấy Thích cười.
Tiếng cười trầm thấp, nghe rất hay.
Dường vì tin gì đó thú vị trên điện thoại.
Tôi thấy ta từ tốn gõ chữ trên phím.
Ngón thon dài rõ nét.
Tôi để ý ta gì, chỉ thấy ta bấm nút gửi.
Ngay sau đó, điện của vang tiếng đinh đông.
Hả?
Tôi cúi xuống, mở màn hình.
Phát hiện đó tin trả từ bạn qua mạng Y.
"Buổi sáng tốt lành, bảo bối."
Tôi điện chữ bảo bối làm tay, hơi ấm từ nhanh chóng lan biết gì tiếp.
Lúc này, Thích cạnh đột dùng bút nhẹ vào tôi.
Tôi vội vàng màn hình điện thoại, quay đầu nhìn ta.
"Thích Ngôn, cậu... chuyện gì vậy?"
Thích nhướng mày, giọng phần trêu chọc.
"Tiểu Thiên cứ tưởng nhận nữa."
Tôi ngượng ngùng mím môi.
"Không phải, đang định ơn lần nữa vì chuyện hôm qua."
"Ồ, chỉ ơn bằng thôi à?"
Tôi ngập chút, từ trong túi chưa mở đưa ta.
"Mời uống nước."
Thích nhìn tôi, sau đó nhếch môi nhận nước.
Chỉ điều khi ta đưa nước, đầu ngón vô lướt qua lòng tôi.
Ngứa ngáy.
"Được thôi, cũng khá thích uống Coca."
Nam sinh cong mắt, mở nước bằng rồi uống ngay.
Nhìn sao cũng chút... quyến rũ.
Tôi thu lại ánh nhìn, gửi chuyện bạn qua mạng, rồi thán câu.
"Nghiên khoa học thấy, uống vào sáng dễ giảm chất lượng t*** t****, ta người đàn mạnh mẽ."
"Ông xã, anh uống vào sáng không?"
Điện của Thích cạnh kêu buổi.
Ngay lúc định nhắc ta tắt chuông để tập trung học, ta bỗng ho khan hai tiếng.
Tôi nghi hoặc nhìn qua, phát hiện trái ta điện thoại, ch/ặt Coca.
Sau đó, ta lại, hít sâu hơi, gọi tiếng.
"Mạnh Nhiên."
"Hả... hả?"
"Không gì, chỉ muốn cậu, thật thích uống vào sáng."
Nghe giọng nghiến răng nghiến lợi của ta, mơ hồ gật đầu.