"Nếu tay Thẩm Dục không lành lại được thì cậu cũng đừng mơ giữ lại được cái tay này!"
Lúc đó tôi mới vỡ lẽ ra - hóa ra từ trước đến nay Ứng Từ chỉ yêu mỗi Thẩm Dục!
Tôi thậm chí còn chẳng được xem là bản sao thay thế.
Chỉ đơn giản là công cụ Ứng Từ dùng để kí/ch th/ích Thẩm Dục mà thôi.
Hóa ra từ thời trung học, Ứng Từ đã quen biết Thẩm Dục, và đó mới là tình yêu sét đ/á/nh thực sự của hắn ta.
Vốn dĩ là bậc thiên chi kiêu tử lại mang thân phận Alpha, khi đã để ý ai, Ứng Từ đâu chịu kìm nén cảm xúc.
Hắn ta nhiệt tình theo đuổi Thẩm Dục, nhưng khi nghe câu "chưa muốn yêu đương", hắn ta bèn chọn cách âm thầm bên cạnh.
Cứ thế chờ đến ngày Thẩm Dục đỗ vào nhạc viện.
Nhân danh chúc mừng, Ứng Từ tổ chức một bữa tiệc vô cùng lãng mạn.
Rồi đêm đó, hắn ta tỏ tình với Thẩm Dục.
Lời thề non hẹn biển chưa ráo mực đã vỡ tan thành mây khói - Thẩm Dục cự tuyệt.
Chuyện này cả hội bạn chung của họ đều biết rõ như lòng bàn tay.
Họ cũng rành mạch chuyện Ứng Từ theo đuổi tôi chỉ để chọc tức Thẩm Dục.
Ấy vậy mà suốt 5 năm trời, không một ai hé răng nửa lời.
Cả lũ diễn tròn vai, riêng tôi như thằng hề m/ù loà giữa vở kịch.
Ngay cả Thẩm Dục - rõ ràng biết Ứng Từ còn tình cảm với anh ta- cũng chẳng buồn nhắc khéo tôi lấy nửa chữ.
Cái tên hành tinh năng lượng kia, nào phải viết tắt của hai chúng tôi!
Đó chính là chữ đầu trong tên Thẩm Dục!
Bao nhiêu sự “trùng hợp” bày ra trước mắt...
Quá khốn nạn.
Có mỗi tôi ngây ngô tưởng mình gặp được chân ái.
Dâng hiến cả thân x/á/c lẫn tâm h/ồn không chút dè dặt.
Không ngờ những kẻ kia hẳn đang cười thầm sau lưng tôi.
Tâm trạng suy sụp khiến tôi lao xe xuống vực.
Chiếc xe văng khỏi lan can đường ven biển, lao thẳng vào lòng đại dương...
Tỉnh dậy, tôi phát hiện mình đã trùng sinh.
Quay về năm 20 tuổi - thời điểm tất cả chỉ mới bắt đầu...