Khi bạn cùng phòng phát hiện tôi chảy ra Ngọc trai

 

—-----------

 

Tôi là một thằng con trai, nhưng tất cả chất lỏng trên cơ thể tôi... đều biến thành ngọc trai.

 

Nước mắt, mồ hôi, đi vệ sinh — tất cả đều là ngọc trai.

 

Tôi luôn cẩn thận giấu kín bí mật đó, cho đến một ngày... tôi ngủ nhờ giường của anh bạn cùng phòng lạnh lùng, và mơ thấy một giấc mơ mà bất kỳ thằng con trai dậy thì nào cũng từng trải qua.

 

Sáng hôm sau tỉnh dậy...

 

Anh ấy nhìn đống ngọc trai nhỏ đọng lại trên giường, mặt lạnh như băng hỏi:

 

"Cậu... đẻ trứng à?"

 

1

 

Một thằng đàn ông như tôi, sao lại đẻ trứng được chứ!

Tôi đâu phải cá!

 

"Rõ ràng đó là..."

 

Giang Sơ chỉ vào đám viên tròn màu trắng sữa lấp lánh kia, tôi nghẹn họng không biết nói gì.

 

Tôi tuy là con trai, nhưng sinh ra đã mang theo một cài đặt kỳ quái:

Toàn bộ chất lỏng trên người tôi đều biến thành ngọc trai.

 

Để không bị người ta kỳ thị, tôi không dám khóc trước mặt người khác, không dám ra mồ hôi giữa trời nắng, đi vệ sinh cũng phải tránh né không để ai biết.

 

Tôi đã tránh được tất cả rủi ro... nhưng lại quên mất, vẫn còn một loại chất lỏng khác…

 

2

 

Tất cả là tại cái giấc mơ c.h.ế.t tiệt tối qua!

 

Giường của tôi bị sập ván. Gần đây Giang Sơ phải ra ngoài thi đấu, nên tôi mượn tạm giường của anh ngủ nhờ.

 

Không biết có phải do nằm giường anh hay không, mà tôi lại mơ một giấc mơ đi/ên rồ:

 

Tôi và Giang Sơ — hai thằng đàn ông — ôm nhau, hôn nhau, thở dốc hòa quyện, quấn lấy nhau trên giường!

 

Nghe bi/ến th/ái không?

 

Biết điều đó... kỳ cỡ nào không?

 

Sáng dậy còn chưa kịp dọn chỗ ngọc trai kia đi, thì Giang Sơ từ ngoài về đúng lúc bắt gặp.

 

Nghĩ tới đó, tôi thấy gốc đùi có cảm giác hơi nhức nhức, sau gáy cũng tê tê...

 

Bạn cùng phòng khác, Trương Hằng, vừa dụi mắt tỉnh dậy từ giường bên cạnh.

Cậu ta ngáp một cái, thấy Giang Sơ liền lơ đãng nói:

 

"Giang ca, đêm qua anh về ký túc làm gì mà lén lút thế?"

 

3

 

Hả?! Giang Sơ đêm qua có về?

 

Thế thì... anh ấy ngủ ở đâu?

Sáng dậy rõ ràng chỉ có mình tôi trên giường mà?

 

Hay là... anh ấy nằm cạnh tôi cả đêm, chỉ là dậy sớm ra ngoài m/ua đồ ăn?

 

Tôi sững sờ quay sang nhìn Giang Sơ.

Nếu vậy thì... cái giấc mơ đêm qua...

 

"Cậu nhìn nhầm rồi, tôi về vào sáng nay mà."

– Giang Sơ lạnh nhạt trả lời.

 

Trương Hằng lập tức phản bác:

 

"Không thể nào! Đêm qua tôi đi vệ sinh, rõ ràng thấy anh về mà. Anh còn đứng ngay bên giường..."

 

Thấy Giang Sơ không phản ứng, Trương Hằng cũng bắt đầu do dự:

 

"Ờ... chắc tôi nhìn nhầm thật..."

 

Tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

May quá! Hóa ra chỉ là mơ!

 

Dù cho Giang Sơ có nằm cạnh tôi thật thì... cũng chẳng thể nào ôm tôi ngủ được.

 

Tôi mạnh dạn nói:

 

"Là ngọc trai đấy, chỉ là mấy viên ngọc trai tôi làm rơi thôi."

 

Vừa nói, vừa cúi xuống định nhặt.

 

Nhưng Giang Sơ lại nhanh tay hơn, nhặt lên một viên trước.

 

Anh cầm nó trước mắt ngắm nghía rất nghiêm túc, vẻ mặt đầy cảnh giác:

 

"Sao... viên này ướt ướt thế?"

 

4

 

Tôi vội gi/ật lại từ tay anh, mặt đỏ bừng:

 

"K-Không có gì đâu!"

 

Mặc dù chất lỏng của tôi khi hóa thành ngọc trai thường vẫn hơi ướt một chút, lấp lánh nước.

 

Tôi nhanh chóng nhét hết đám ngọc trai vào túi, chạy vội vào nhà vệ sinh rồi đóng cửa lại.

 

Đụng trúng Trương Hằng đang đ/á/nh răng, cậu ta bực bội quay đầu:

 

"Tổ cha cậu, làm gì mà đ.â.m đầu vào người tôi thế hả!"

 

Đang định nổi gi/ận, ánh mắt cậu ta bỗng dừng lại ở sau cổ tôi:

 

"Khoan khoan khoan... cưng ơi, sau gáy cậu sao mà đỏ cả mảng thế kia?"

 

Tôi kéo cổ áo soi gương — đơ người.

 

Cái... cái này là... dấu hickey?!

 

Không thể nào!

Vậy tức là... chuyện tối qua là thật?!

 

Giang Sơ hỏi tôi chẳng qua là đang "cà khịa", anh ấy biết rõ ngọc trai không phải ngọc thật!

 

Mặt tôi nóng như lửa đ/ốt, quay đầu nhìn ra ngoài.

 

Chỉ thấy Giang Sơ đang len lén thò tay vào túi áo khoác tôi, định lục đám ngọc trai.

 

5

 

"Anh đang làm gì đấy?!"

 

Tôi xông ra từ phòng tắm, đẩy mạnh cửa.

 

"Anh lục túi áo tôi làm gì hả?"

 

Giang Sơ gi/ật mình, quay lại đầy chột dạ:

 

"Tôi... tôi..."

 

Anh ta đúng là đã phát hiện bí mật của tôi!

 

Nhưng điều tôi không hiểu là:

Tối qua tại sao lại hôn tôi?!

 

Giang Sơ lúc bình thường đạo mạo, cao ngạo, lạnh lùng, con gái tỏ tình đều từ chối thẳng thừng.

 

Không ngờ lại là loại bi/ến th/ái thích hôn lén bạn cùng phòng!

 

Tôi còn gọi "anh Giang" các kiểu, vậy mà anh ta lại đối xử với tôi như thế.

 

Tôi kích động nắm ch/ặt cổ tay anh ta, hỏi:

 

"Tối qua rõ ràng anh có về đúng không?!"

 

"Tôi không có!"

 

Tôi cười lạnh:

 

"Đừng có giả nai, chứng cứ rành rành."

 

"Giả gì chứ? Chứng cứ gì?"

 

Tôi dí mặt sát lại, anh ta có vẻ luống cuống:

 

"Cậu... lại gần thế làm gì?"

 

Từ phòng tắm, Trương Hằng hét toáng lên:

 

"A—! Tối qua côn trùng này cắn cậu đấy, giờ nó cắn tôi rồi!"

 

Cậu ta vén ống quần lên, trên chân có dấu đỏ sưng như vết hickey ở cổ tôi.

 

Chẳng lẽ đêm qua là do... bị côn trùng cắn?

 

Là tôi hiểu nhầm Giang Sơ rồi?!

 

Tôi b/án tín b/án nghi, nhìn Giang Sơ lần nữa:

 

"Thế còn chuyện anh lục túi áo tôi là sao?"

 

Giang Sơ đỏ mặt:

 

"Tôi... định giặt giúp cậu."

 

"Thế sao phải lục túi?"

 

"Sợ bên trong có đồ, giặt thì phải kiểm tra túi trước chứ?"

 

"Thế tại sao tự dưng lại giặt đồ giúp tôi?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

GƯƠNG BÓI

Chương 25
Phu quân đi buôn ba năm không về, mọi người đều bảo hắn đã thay lòng đổi dạ, lập gia nơi đất khách. Thê tử hắn không tin, đêm Giao thừa ôm gương đồng đứng bên đường, lén nghe hồn ma nói chuyện. Khi biết được tung tích phu quân, nàng một mình lên đường tìm kiếm. Một năm sau, người con gái - Nhất Hà nhận được thư từ mẫu thân. Thư toàn kể chuyện tốt. Nhưng Nhất Hà hiểu rõ, mẫu thân nàng thực chất đang gặp nguy nan. Để làm rõ sự thật, nàng học theo mẫu thân, ôm gương bói toán. Lát sau, khuôn mặt hồn ma hiện trong gương, từ từ mở miệng: "Thiên tử đang đốt ngọn đèn không bao giờ tắt." "Dùng xương người làm tim đèn, thịt người làm dầu đèn." "Đèn còn không tắt, người mãi không chết." "Như vậy, Thiên tử có thể đạt được trường sinh." "Phụ thân ngươi đã bị luyện thành dầu đèn, còn mẫu thân ngươi..." "Mẫu thân ngươi sắp trở thành Hoàng hậu mới của Thiên tử."
4.7 K
2 Bái Thủy Thần Chương 21
3 Thế Hôn Chương 15
5 Hòe Âm Dụ Hồn Chương 14
12 Hai Kiếp Bể Dâu Chương 9

Mới cập nhật

Xem thêm