Mãi tôi mới hiểu được ý cậu ấy.

 

"Báo cảnh sát đi!"

 

Lời vừa dứt, bên kia rơi vào im lặng kéo dài. Một lúc sau, cậu ta ấp úng đáp:

 

"Có vẻ… không thể báo được."

 

"Tại vì… tớ là người chủ động trước."

 

???

 

"Tóm lại là sao?"

 

Tôi hỏi tiếp, và Tống Hoài bắt đầu kể lể, giọng nói đầy ngượng ngùng.

 

"Hôm qua tớ uống say về khách sạn, rồi… cậu ấy nói muốn xin lỗi tớ…"

 

“Cậu ấy”, đương nhiên là bạn trai trên mạng của Tống Hoài.

 

"Sau đó tớ càng nghĩ càng ấm ức, muốn đ/á/nh cậu ấy một trận."

 

"Ai ngờ đang đ/á/nh lại… hôn nhau, rồi…"

 

Rồi thì hai thằng đàn ông, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Đánh qua đ/á/nh lại thế nào lại lên giường.

 

Nghe xong, tôi im lặng vài giây, cuối cùng nghẹn ra một câu:

 

"Vậy giờ cậu tính sao?"

 

Tống Hoài ậm ừ, giọng nói không chút tự tin:

 

"Còn làm sao nữa… chắc hẹn hò thôi."

 

???

 

"Hẹn hò?!"

 

"Chẳng phải hôm qua cậu còn bảo mình là trai thẳng, thà c.h.ế.t chứ không cong sao?"

 

"Tớ… tớ cũng không muốn, nhưng bọn tớ đã nói chuyện lâu vậy rồi, có tình cảm rồi."

 

"Hơn nữa, cậu ấy da trắng, mặt đẹp, chân dài, giọng nói thì hay… còn gọi tớ là… chồng."

 

"Điều quan trọng nhất là… tối qua, tớ thử rồi, thấy cũng khá thoải mái…"

 

Nói đến đây, cậu ta dường như hơi ngại, vội vàng chuyển chủ đề.

 

"Tóm lại, tớ không thiệt thòi gì… Nếu cậu thử như tớ, chưa biết chừng cậu cũng sẽ do dự…"

 

???

 

"Do dự cái gì mà do dự! Tớ không thích đàn ông, được chưa?"

 

Lời phản bác thoát ra theo bản năng, nhưng trong đầu tôi bất giác hiện lên khuôn mặt của Thẩm Tùy. Hình ảnh gương mặt cậu ấy bị tôi "làm bẩn", cảm giác hơi thở ấm nóng trên da dường như vẫn còn. Tim tôi thắt lại, cơ thể bỗng nóng bừng không kiểm soát.

 

Tôi không biết mình cúp máy từ lúc nào, chỉ nhớ rằng bản thân đã thất thần bước vào phòng tắm. Khi lấy lại ý thức, lồng n.g.ự.c tôi tràn ngập cảm giác x/ấu hổ.

 

Tôi vừa nghĩ đến Thẩm Tùy mà lại…

 

Má và tai tôi nóng rực. Tôi liên tục rửa tay bằng nước lạnh, hy vọng chuyển hướng sự chú ý, nhưng chẳng có ích gì. Gương mặt Thẩm Tùy cứ hiện lên trong đầu tôi.

 

Tại sao lại thế này?

 

Tôi rõ ràng là trai thẳng, rõ ràng rất gh/ét cậu ta. Sao lại thế này?

 

Trong khoảnh khắc như tia chớp lóe lên, tôi chợt nảy ra một suy nghĩ, như bấu víu được cọng rơm c/ứu mạng, tôi tự nhủ:

 

Chắc chắn là tại tối qua!

 

Nhất định vì tối qua nên tôi mới trở nên kỳ lạ thế này. Đúng rồi, nhất định là thế.

 

Tôi không thể nào do dự, càng không thể có ý gì với Thẩm Tùy.

 

Không thể nào.

 

Tôi thuyết phục mình rằng khi Thẩm Tùy quay về, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện, chỉnh lại quỹ đạo đã lệch.

 

Như tự thôi miên, tôi cố gắng ép bản thân tin tưởng. Nhưng trong tiềm thức, tôi lại lảng tránh những nhịp đ/ập hỗn lo/ạn, lạ lẫm và rối ren của trái tim mình…

 

14

 

Vừa kịp bình tĩnh lại, trong ký túc xá trống rỗng bất chợt vang lên tiếng chìa khóa tra vào ổ.

 

N/ão tôi đột nhiên trống rỗng, không hiểu sao lại dâng lên chút căng thẳng.

 

Bàn tay bấu ch/ặt vào lòng bàn tay, tôi cố gắng tự trấn an mình: Không có gì đâu, bình tĩnh nào.

 

Cửa mở, bóng dáng thanh tú của Thẩm Tùy hiện ra trong tầm mắt.

 

Tiếng bước chân vang lên, mỗi bước như giẫm lên tim tôi, khiến nhịp đ/ập càng thêm hỗn lo/ạn.

 

Cậu ấy dừng lại sau lưng tôi. Một cánh tay đang xách đồ vươn ra trước mặt tôi.

 

"Đây là cơm tôi vừa mang từ nhà ăn số 2 về. Toàn món cậu thích, nhiệt độ vừa đủ, ăn lúc còn nóng đi."

 

"Còn đây là th/uốc giải rư/ợu."

 

"Bây giờ cậu có thấy khó chịu chỗ nào không?"

 

Khoảng cách quá gần, hơi thở ấm áp của cậu ấy dễ dàng phả lên mặt tôi, tạo nên bầu không khí mờ ám. Tôi ngẩn ngơ một lúc mới đáp lời:

 

"Không."

 

Nghe vậy, Thẩm Tùy dường như hơi nhíu mày. Giây tiếp theo, bàn tay hơi lạnh của cậu ấy áp lên má tôi, giọng nói trong trẻo vang lên.

 

"Thật không sao chứ? Sao mặt đỏ thế này?"

 

Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mình sắp ngộp thở. Tim đ/ập thình thịch, tiếng vọng rõ ràng như muốn phá vỡ lồng ng/ực.

 

Tôi không kìm được mà khẽ r/un r/ẩy, trong lòng tràn ngập cảm xúc lạ lùng.

 

Lại nữa rồi.

 

Nhịp tim đ/ập lo/ạn, gương mặt nóng bừng, và cả cảm xúc không tên đang cuộn trào trong tâm trí tôi.

 

Rốt cuộc chuyện này là sao?

 

Tôi bị làm sao thế này?

 

Chẳng lẽ tôi… thích Thẩm Tùy?

 

Ý nghĩ vừa lóe lên đã khiến tim tôi đ/ập như trống trận. Hoảng hốt, tôi bật dậy như thể muốn thoát khỏi tất cả.

 

Như đang cố trốn chạy điều gì, tôi quay đầu tránh ánh mắt của cậu ấy, rồi mở miệng:

 

"Thẩm Tùy, tôi không thích con trai."

 

"Vậy nên… cậu đừng làm những chuyện…"

 

Những chuyện không có kết quả. Nhưng câu nói đó tôi không nói ra, chỉ mong cậu ấy hiểu ý.

 

Không ngờ sau khi tôi vừa dứt lời, cổ tay đã bị một lực mạnh nắm lấy, buộc tôi phải đối diện với cậu ấy.

 

Gương mặt cậu ấy trông không được tốt lắm, hàng mi khẽ rung làm cậu ấy trông có vẻ yếu đuối.

 

Cậu ấy nói, giọng khàn khàn, trầm thấp như đ/ập vào lòng tôi.

 

"Rốt cuộc cậu không thích con trai, hay không thích tôi?"

 

Tôi ngẩn người. Lúc này, Thẩm Tùy trông có chút mong manh, khiến những lời định nói của tôi nghẹn lại nơi cổ họng.

 

"Vì sao… người khác cậu có thể chấp nhận, nhưng lại không thể chấp nhận tôi?"

 

"Người khác? Ai?"

 

Tôi mơ hồ hỏi lại.

 

Thẩm Tùy ngẩng đầu lên, ánh mắt đen sâu thẳm:

 

"Năm nhất, người đó. Và cả tối qua, người cậu đi đón nữa."

 

Nói xong, cậu ấy thở dài, ánh mắt lộ vẻ đấu tranh. Một lát sau, cậu ấy như thỏa hiệp mà nói:

 

"Nếu là người thứ, tôi cũng chấp nhận. Cậu thực sự không thể cân nhắc tôi sao?"

 

Những lời nói liên tiếp như sấm sét giáng xuống, làm đầu tôi quay cuồ/ng.

 

Tôi chợt nhận ra Thẩm Tùy dường như đã hiểu lầm điều gì đó, liền vội vàng giải thích:

 

"Không có ai khác cả, cậu hiểu lầm rồi."

 

"Tôi chưa từng có ai khác."

 

Nghe vậy, biểu cảm trên mặt Thẩm Tùy thoáng chốc trở nên trống rỗng. Cậu ấy hơi bối rối, nên tôi tiếp tục nói rõ hơn:

 

"Tối qua người tôi đi đón là bạn tôi, chúng tôi chỉ đùa nhau thôi, cậu ấy không phải bạn trai tôi."

 

"Còn về người cậu nói năm nhất… tôi không nhớ rõ. Ai vậy?"

 

Thẩm Tùy nhìn tôi, ánh mắt dần dịu lại, như đang kể một câu chuyện rất đỗi bình thường:

 

"Trì Nhiên, thực ra ngay từ lần đầu gặp cậu ở ký túc xá, tôi đã thích cậu."

 

Hả?!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm