Tôi Xuyên Thành Phản Diện Ác Độc Trong Truyện Đam Mỹ NP.
Biết được nhân vật chính thụ là một mỹ nhân tuyệt sắc, tôi quyết định làm á/c đến cùng.
Nhân vật chính thụ chặn tôi, tôi liền bắt cậu ta về nhà: "Cậu đang chơi trò lạt mềm buộc ch/ặt với tôi à?"
Nhân vật chính thụ làm việc ở quán bar, tôi quấy rối: "Muốn không? Thiếu gia đây sẽ nhét đầy tiền vào túi nhỏ của cậu."
Cho đến khi tôi ôm m.ô.n.g từ nhà nhân vật chính thụ đi ra.
Mẹ nó, cậu ta không phải thụ sao?
01
Tôi xuyên sách rồi, xuyên vào truyện đam mỹ NP, trở thành phản diện á/c đ/ộc có gia tài bạc tỷ.
Hệ thống cho tôi biết, vì tôi liên tục quấy rối nhân vật chính thụ Lâm Nghiễn Thanh, nên ba năm sau, tôi sẽ bị Lâm Nghiễn Thanh và bốn ông chồng của cậu ta hợp sức làm cho phá sản, cuối cùng chỉ có thể b/án thân mà sống.
Nhìn vào kết cục bi t.h.ả.m của mình, tôi tức gi/ận nói: "Tôi không muốn xuyên nữa, mau đưa tôi về đi."
Hệ thống cười hì hì trả lời: "Thân mến, bên này không thực hiện được yêu cầu của ngài đâu."
"Thế thì tôi không gây chuyện nữa có được không?"
"Không được đâu thân mến, không thể phá vỡ thiết lập nhân vật được."
Nghe vậy, tôi đang định c.h.ử.i hệ thống một trận thì nó đã vứt cho tôi một tấm ảnh, nói đây là Lâm Nghiễn Thanh.
Trong ảnh, chàng trai mang khí chất lạnh lùng, dáng người cao g/ầy, gương mặt tinh tế, đuôi mắt còn có một nốt ruồi, trông thật quyến rũ.
Tôi nhìn đến ngây người, không hổ danh là nhân vật chính thụ vạn người mê, đúng là đẹp quá mức.
Gương mặt thế này trong truyện tranh Hàn không thiếu n/ợ vài tỷ mới lạ.
"Tốt, tốt, tốt, vai phản diện này tôi nhận chắc rồi."
02
Bước đầu tiên làm phản diện, đương nhiên là phải tiếp xúc nhiều với nhân vật chính.
Theo ký ức của nguyên chủ, trước đây hắn đã mặt dày mày dạn kết bạn với Lâm Nghiễn Thanh.
Tôi lấy điện thoại ra, mở khung trò chuyện với Lâm Nghiễn Thanh, phía trên còn có mấy tin nhắn nguyên chủ gửi cho cậu ta.
Nguyên chủ: "Theo tôi, kiếp sau bảo đảm cậu cơm no áo ấm, hiểu không?"
Lâm Nghiễn Thanh trả lời: "Xin lỗi, tôi không hứng thú."
Nguyên chủ: "Tôi không thích trò lạt mềm buộc ch/ặt đâu."
Nguyên chủ: "Nói đi, đừng có giả bộ lạnh lùng."
Sau đó nguyên chủ lại gửi thêm vài tin nữa, nhưng Lâm Nghiễn Thanh không trả lời.
Xem ra Lâm Nghiễn Thanh thật sự không hứng thú với nguyên chủ.
Ngay lập tức tôi cảm thấy đầy tính thách thức.
Nếu trong ba năm này, tôi có thể c/ưa đổ Lâm Nghiễn Thanh, thì kết cục bi t.h.ả.m có phải sẽ không xảy ra không?
Nghĩ đến đây, tôi hăm hở gửi tin cho cậu ta: "Bé cưng, ra đây gặp nhau đi? Trước kia tôi hơi thẳng thắn quá, tôi nghĩ chúng ta có thể có một quá trình yêu đương."
Nhấn gửi xong, tôi nhận được thông báo dấu chấm than đỏ.
"Tin nhắn đã được gửi đi, nhưng bị đối phương từ chối nhận."
Tôi không thể tin vào mắt mình khi nhìn chằm chằm vào màn hình.
C.h.ế.t tiệt, Lâm Nghiễn Thanh lại chặn tôi.
Dựa vào cái gì mà nguyên chủ gửi nhiều tin như thế cậu ta cũng không chặn, đến lượt tôi xuyên qua đây, cậu ta liền chặn?
Lửa gi/ận bùng lên trong lòng, thế là tôi gọi quản gia đến.
Quản gia cung kính nói: "Thiếu gia có gì dặn dò?"
Tôi cười lạnh: "Bắt Lâm Nghiễn Thanh về đây cho tôi."
"Được ạ." Quản gia gật đầu, không lộ chút biểu cảm khác thường nào, sau đó gọi điện truyền đạt mệnh lệnh.
Vì trước khi tôi xuyên qua, nguyên chủ đã quấy rối Lâm Nghiễn Thanh rồi.
Vậy nên quản gia cũng biết thiếu gia nhà mình gần đây để mắt đến một mỹ nhân xuất thân nghèo khó.
Chẳng bao lâu sau, tôi mơ hồ nghe thấy tiếng người hầu: "Đúng là không biết điều, thiếu gia nhà chúng tôi để ý đến cậu là phúc khí tu tám kiếp mới có, người khác cầu còn không được."
Không hổ là người bên cạnh phản diện, nói chuyện thật cứng rắn.
Tôi không khỏi cảm thấy hơi chột dạ.
Nửa phút sau, hai người hầu kéo theo Lâm Nghiễn Thanh bị trói hai tay, bước đến trước mặt tôi.
Lúc này, quản gia kịp thời nở một nụ cười hài lòng: "Lần đầu tiên thấy thiếu gia bắt người về nhà."
Quản gia nói xong, ra hiệu cho hai người hầu rời đi, thế là chỉ còn lại tôi và Lâm Nghiễn Thanh.
"Cậu rốt cuộc muốn làm gì tôi?"
Lâm Nghiễn Thanh lên tiếng trước, đôi mắt dài hẹp ánh lên sự lạnh lẽo nhìn tôi, giọng hơi khàn khàn.
Tiếp xúc gần với nhan sắc đỉnh cao, tôi không kiềm được nuốt nước bọt, nói ngắn gọn: "Tôi muốn làm với cậu."
Biểu cảm của Lâm Nghiễn Thanh thoáng chốc trống rỗng, dường như bị lời nói mặt dày của tôi làm cho sững sờ, không trả lời.
Tôi đứng dậy, bực bội phát hiện mình còn thấp hơn Lâm Nghiễn Thanh vài centimet.
Một thụ mà cao như vậy làm gì chứ?
Cằn nhằn xong, tôi đưa tay vuốt lên mặt cậu ta, ngón tay chạm vào nốt ruồi ở đuôi mắt, hỏi: "Sao cậu lại chặn tôi?"
Nhìn vẻ mặt rõ ràng bài xích của cậu ta, tôi kỳ quặc bắt đầu phấn khích.
Chẳng lẽ đây chính là sức hấp dẫn của việc cưỡ/ng ch/ế tình yêu?
Tay tôi bắt đầu di chuyển từ trên xuống dưới trên người Lâm Nghiễn Thanh, còn phát hiện cậu ta có tám múi cơ bụng.
Thời buổi này thụ cũng có vóc dáng đẹp thế sao?
Tôi sờ mấy cái cơ bụng qua lớp áo, cảm thấy chưa thỏa mãn, định luồn tay vào trong áo sơ mi để sờ tiếp.