7
Sau đó, Tần Lệ tìm nữa, nửa tháng trôi qua, dường như mọi chuyện chưa từng ra.
Kỳ nghỉ đông vẫn còn, đây kỳ nghỉ đông cuối cùng của ở đại học, nhất định chơi thật vui, nên gọi điện Âm:
“Cưng à, chúng nên chơi không?”
Âm “Được đó, Hải đi, Tam Á, tiết lạnh quá.”
Tôi: vậy chúng ta, nên rủ bạn trai em không? mai chúng nhé!!!!”
Âm “Ngày mai? mai được đâu.”
Tôi: vậy, em việc à?”
Âm “Ngày mai nhật anh em, chị quên hả????? Trước đây chị chuẩn bị quà sớm sao?”
Tôi: ...
Ch*t rồi, thật quên mất.
Sau đó, cố nghĩ anh sao đây, thường thì đều mừng cùng anh ấy.
Lúc này, Âm nhắn đến.
Âm “Cứ đại món quà đi, anh em ý đâu.”
Âm gì thì nói, dạo anh ấy tức chị thương trái của người đàn ông tốt chứ!!!”
Tôi: thể thật đấy.”
Ai bị bữa tiệc miễn phí sẽ vui mà...
Âm “Không sao đâu, trước đây vậy, chúng cần nhà anh ấy chờ chúc mừng nhật, mai cái bánh nhật lao nhà anh ấy thôi!”
Tôi: “Vậy chúng sẽ Tam Á vào kia nhé.”
Âm “Ừ ừ, mang theo Trần Tinh Hình nhé, hì hì hì.”
Tôi: “Em vé nhé, lần trước em m/ua, ở của chúng đó.”
Âm tôi.”
Đặt điện thoại xuống, thở hơi, thể mình quên thật!
Ngày mai đối diện anh ấy thế đây?
Thôi, giả vờ quên đi, đối xử bình thường anh ấy được.
Chúng người lớn, gì sợ!
Nhưng gì anh ấy nhỉ? Hay trung tâm sắm chuyến, chơi ngày, nên ngoài chút.
Cuối cùng chiếc đồng hồ, cùng bút son môi, kem nền, phấn highlight và phấn má!
Tối sau, lúc bảy giờ, vội vàng khỏi nhưng vẫn chờ lúc lâu mới gọi được xe, vừa xe địa chỉ.