10.
Để chứng minh cho lời nói đã đắm mình vào các án nhỏ và ngày càng liên lạc thường xuyên với đình hơn.
Điều khiến cho trưởng bối hai để ý về cuộc giữa và ta hơn.
Đây chính là kết mà muốn.
Anh ta chỉ muốn kết với mà còn muốn Vãn Ngọc phải hối h/ận.
Vì vậy trong bữa tiệc nhỏ, đã phải nén sự tức gi/ận mình trước mặt hai đình và hồ đặt ra hỏi thể và chút phù hợp.
Tôi án nằm trong tay Trần.
Mặc dù ông ấy mỉm nhưng lời nói sắc bén khiến thấy hơi sợ hãi và lo lắng.
Đó là lý do tại muốn động h/u/ỷ b/ỏ ước.
Trước mắt ta, cố nói ra chuyện Vãn Ngọc và Trần.
Khuôn mặt vẻ bình tĩnh, ta kéo ra bữa tiệc.
“Lâm Chu, lòng cũng hiểu rõ cuộc chúng ta là thể thay đổi. Sau nhiều năm như vậy, tại cứ bướng bỉnh Em thà làm thương tới nhiều người còn hơn bản đúng ?”
Tôi đã tay ta ra và trả lời hỏi chán ta.
Thay vào đó nói cách nhạo báng: nghĩ thiết phải cưới ?”
Anh ta cau mày: “Ý là gì ?”
“Đừng quên nhiều hơn người con trai.”
“Anh nhớ tới còn trai ?”
Anh ta cau mày thật ch/ặt: “Lâm Chu, đang đùa hả? Anh trai đứa con bốn tuổi. cái tính nóng em, nghĩ thể trở thành người mẹ kế ?”
“Chẳng phải chỉ cần mà muốn là ? Tại thể trở thành mẹ kế chứ ?”
“Dừng đi Lâm Chu”
Tôi lạnh mặt nói:
“Tôi muốn với Trần. Ngay cả khi thể quyết định cũng muốn tham vào cái kịch bản bạch nguyệt quang và thế và Vãn Ngọc. Tôi cảm thấy thật gh/ê t/ởm.”