Trên đường đi, tôi cầm điện thoại lướt suốt một hồi.
Xem xong video lại tiếp tục đọc bình luận.
Bắt gặp một bình luận tự nhận là người quen, kể lại đầu đuôi câu chuyện vô cùng sinh động.
Phía dưới kéo theo cả một dãy người ch/ửi rủa "thằng chó đẻ Thẩm Lương Kỵ".
Tôi bật cười ha hả, hỏi hệ thống: "Thằng ng/u, là cậu làm đấy hả?"
[...Xin lưu ý cách dùng từ của anh.]
Hệ thống nhanh chóng tỏ vẻ đắc ý, [Đúng là sản phẩm của bản hệ thống này! Hay không?]
"Hay lắm."
Lướt một hồi, tôi chợt nghĩ ra điều gì đó, quay sang hỏi người đang lái xe bên cạnh: "Hôm đó sao cậu biết tôi ở đó?"
Chu Tầm im lặng vài giây rồi mới lên tiếng: "Điện thoại anh có lắp định vị."
Hả?!!
Ngoài quần áo, khi xuyên qua tôi chẳng có thứ gì khác.
Hệ thống lại là một kẻ rỗng túi.
Tất cả đồ dùng ở thế giới này, đều là Chu Tầm sắp xếp cho tôi sau này.
Không rõ tâm trạng gì, tôi quay đầu nhìn cậu ta: "Lúc đưa điện thoại cho tôi đã gắn rồi sao?"
"Ừm."
"...Còn nữa không?"
"Đồng hồ, nhưng anh ít đeo."
Chu Tầm dừng lại, bổ sung, "Trong mỗi đôi giày cũng có."
...
Tôi chỉ tiện miệng hỏi thêm một câu, mà cậu ta thật sự lắp nhiều đến thế sao?!
Chu Tầm tỏ ra vô cùng bình thản, dường như hoàn toàn không nhận ra những hành vi này giống một kẻ bi/ến th/ái.
Liếc nhìn chiếc điện thoại mới toanh vừa được nhận sau khi thức dậy hôm nay, lại nhìn đôi giày, tôi cảm thấy bực bội, hạ cửa kính xe xuống.
Cơn gió ùa vào khiến tôi thở phào nhẹ nhõm.
"Tại sao?"
"Em cần biết anh ở đâu mọi lúc."
"Tại sao?!" Tôi nổi gi/ận, "Tôi c/on m/ẹ nó không phải thú cưng của cậu!"
Đến nơi, Chu Tầm đỗ xe, quay sang nhìn tôi.
"Em không coi anh là thú cưng."
"Vậy cậu c/on m/ẹ nó..."
"Em coi anh là người yêu."
...
Cơn gi/ận dữ ngập tràn trong lòng đột nhiên bị thay thế bằng một cảm xúc khó tả.
Tôi tự hỏi sao lúc này mình vẫn tỉnh táo được, đầu óc gần như không nghĩ được gì mà vẫn nhớ ra điện thoại đã nằm trong tay tôi vào ngày thứ hai sau khi dọn vào nhà cậu ta.
Cau mày nhìn cậu ta: "Lúc đó cậu mới quen tôi mà!"
Chu Tầm bình tĩnh tháo dây an toàn, khẽ nói: "Ngay từ cái nhìn đầu tiên em đã x/á/c định rồi."
Ôi trời!
Cậu ta đang tỏ tình sao?
Trước khi mở cửa, cậu ta lại thả thêm một câu: "Còn nữa, nếu anh đồng ý, em rất sẵn lòng làm thú cưng cả đời của anh."
Ôi trời ơi!!
Cậu ta đang tỏ tình đúng không?!
Tôi ngả người ra phía sau, đưa tay đặt lên ng/ực trái.
Thằng nhóc này, đúng là biết cách đ/á/nh trúng tim đen.