Tiếng Gõ Cửa Lúc 10 Giờ Tối

Chương 8

24/07/2025 20:55

Đêm hôm sau – điểm hẹn…

Căn quán cà phê ở tầng hầm, lặng lẽ giữa những con phố vắng của khu công nghiệp cũ. Không camera, không biển hiệu.

Cao Trí ngồi sẵn ở đó, gã cầm cốc espresso như thể mọi chuyện chỉ là buổi hẹn bình thường giữa hai người bạn cũ.

Ánh mắt hắn lướt qua tôi, nhưng không dừng. Hắn chỉ nhìn Đại Hùng: “Cảm ơn vì đã đến. Còn mang theo bạn cũ nữa chứ.”

“Tôi không giấu gì nữa." Đại Hùng nói, ngồi xuống đối diện. Tôi ngồi cạnh anh, chạm nhẹ vào tay anh dưới bàn.

Cao Trí gật đầu: “Được thôi. Thẳng thắn nhé. Tôi không đến để kéo mày lại.”

“Tốt." Đại Hùng đáp.

“Nhưng mày biết… họ không thích lỏng lẻo." Cao Trí nhấp cà phê, cười như thể đang bàn một thương vụ, không phải đe dọa. “Nên tao sẽ đưa một lời đề nghị cuối: Một việc. Một lần. Làm xong thì thật sự xong.”

Đại Hùng nhíu mày: “Việc gì?”

Cao Trí nghiêng đầu, rút từ túi áo trong một phong bì dày, đẩy tới.

“Chi tiết ở đây. Mày làm xong, tao đảm bảo mày được rút sạch. Không ai theo đuôi mày nữa.”

Tôi định mở miệng thì Đại Hùng đặt tay lên đầu gối tôi, như bảo tôi im.

“Và nếu tôi từ chối?”

Cao Trí nhún vai. “Mày biết quy tắc rồi đấy. Hoặc mày giúp họ, hoặc họ xử mày như phản bội.”

Tôi siết tay, giọng thấp: “Vậy là đe dọa?”

Cao Trí nhếch môi: “Không. Là lựa chọn. Mà ai cũng phải chọn.”

Không khí đặc quánh.

Tôi nhìn Đại Hùng. Anh không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn phong bì. Mặt anh tối lại, nhưng không còn sợ.

Tôi biết, bất kể anh chọn gì, mọi thứ sẽ thay đổi.

Cao Trí nhún vai, vẫn nụ cười nhẹ trên môi: “Thì chúng tôi sẽ xem như mày không còn giá trị sử dụng. Và khi đó, họ sẽ làm những gì họ giỏi nhất.”

Hắn ngẩng lên, nhìn thẳng vào Đại Hùng: “Xóa dấu vết.”

Tôi siết ch/ặt tay dưới gầm bàn. Cảm giác lạnh trườn dọc sống lưng. Cách hắn nói không phải dọa dẫm. Hắn đang tuyên bố một sự thật.

Đại Hùng im lặng. Anh cúi đầu một chút, như thể đang tự soi chính mình dưới đáy cốc cà phê. Rồi anh gật nhẹ.

“Cho tôi ba ngày.”

Cao Trí nhướn mày, như ngạc nhiên.

“Nhanh hơn thì tốt hơn, nhưng được. Ba ngày. Sau đó, hoặc là mày hoàn thành, hoặc biến mất mãi mãi.”

Hắn đứng dậy, chỉnh lại áo khoác.

“Vui khi gặp lại. Cả hai.”

Tôi không quay lại nhìn khi hắn đi, chỉ nghe tiếng giày nện lên cầu thang bê tông, xa dần.

Trong giây lát, không ai nói gì.

Tôi nhìn sang, thấy môi Đại Hùng mím ch/ặt, tay anh vẫn đặt trên đầu gối tôi, siết đến trắng đ/ốt ngón tay.

“Anh ổn không?” Tôi hỏi khẽ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm