Mẹ miệng nói đồng ý", nhưng điện thoại cũng nhận được tin nhắn của bà:
【Cách đ/á/nh thức vật CHUẨN KHÔNG CẦN CHỈNH】
【Chuyên gia: Người thân bên cạnh liều th/uốc nhất】
Tôi ra nước chẳng buồn bình luận.
Vừa bước cửa đã thấy mẹ bên giường, vừa đan len điệu nghệ vừa bẩm:
"Trạc à, dì đan cho cháu cái khăn đỏ này, mùa đông mang vào ấm ngay... cơ? Muốn dì đan cho Dương Dương? Kệ đồ của nó như núi rồi!"
Dạo này bà như cũng viện vài bên Trạc.
Kiên trì mức s/ợ.
Tôi nghĩ, lẽ bà duy nhất thật lòng mong em tỉnh lại.
Tôi gõ cửa. Mẹ ngẩng quay bệ/nh:
"Trạc à, Dương Dương khám cho cháu này."
Rồi trách móc: "Con thật vô lễ, chào mà không lời!"
Tôi đ/au đầu, hoàn thành thường lệ.
Mẹ lục túi xách đưa dầu nhỏ:
"Tối xoa bóp bắp cho Trạc, kí/ch th/ích th/ần ki/nh ấy mau tỉnh. Mẹ đã gửi video hướng dẫn cho đấy."
Tôi không y tá lo việc đó."
Bà trừng ép lấy: "Y tá vì trách nhiệm, còn phải dùng TÌNH YÊU! Chạm vào ấy bằng sự dàng của như thế mới..."
Cuối cùng, đành gật đầu.
Dưới ánh giám sát của mẹ, xem video học cách massage như bị tr/a t/ấn.
Buổi hành đầu tiên:
Tôi xắn áo, rửa sạch sẽ cởi áo Trạc.
Cơ thể em vạm vỡ dù đã sút cân, ng/ực và bụng rõ nhỏ dầu, lòng miết da em, mềm mại, đàn hồi, ấm áp.
Ngón men đường ng/ực xuống ấn từng thớ thịt. Da em dần ửng hồng, bắp dưới căng cứng bất thường.
"Lẽ ra massage phải thư giãn chứ?"
Tôi nhíu nhìn gương mặt đang yên tĩnh của Trạc, tiếp việc.
Khi cởi quần em để massage đôi chân dài thẳng tắp, không kìm được lời khen:
"Đẹp quá."
Tay trượt từ hông xuống đùi, chạm phải thứ gì đó đang "tỉnh giấc" đầy sinh lực.
Ngay lập tức, một xươ/ng chộp lấy cổ tôi!
Tôi gi/ật b/ắn nhìn xuống, nhắm nhưng hơi thở gấp gáp.
"Ch*t ti/ệt, em ấy tỉnh ư?"
Chưa gi/ật ra, đó đã rũ xuống như mất hết sức lực.
Sau khi lưỡng, kết quả không đổi:
Thẩm một vật.