Tượng Báo Thù

Chương 12

15/11/2025 11:48

Tôi hy vọng Trình Binh có thể trốn thoát thành công, anh ta có thể lặng lẽ vượt biên giới và bắt đầu cuộc sống mới ở xứ người.

Anh ta có đủ tiền, lại có nghề ki/ếm cơm, hoàn toàn có thể mở ra chương mới cho đời mình. Nếu anh ta muốn, biết đâu còn có thể lại làm bố lần nữa.

Nhưng kỳ vọng như vậy rốt cuộc vẫn quá lý tưởng.

Vài tháng sau, thầy hướng dẫn gọi điện cho tôi, bảo Trình Binh đã bị bắt.

Tôi gi/ật mình: "Bị cảnh sát bắt được ư?"

Thầy hướng dẫn chế nhạo: "Làm sao có chuyện đó? Anh ta tự ng/u ngốc lao đầu vào bẫy thôi."

Ông ta nói gia đình họ Ngao cố tình phá hoại m/ộ phần của Trình Vũ để nhử Trình Binh xuất hiện. Nghe được tin này, Trình Binh lập tức lộ diện.

Thầy hướng dẫn cho tôi địa điểm giam giữ Trình Binh, là một biệt thự ngoại ô. Tôi lập tức lái xe đến.

Trong nhà xe tối tăm, tôi thấy Trình Binh bị trói trên ghế, hai gã đàn ông đang thẩm vấn anh ta.

Bọn họ rõ ràng không có ý để anh ta sống, dùng đủ phương thức tr/a t/ấn thể x/á/c anh ta.

Mắt trái Trình Binh sưng vù, mặt đầy m/áu me. Mười ngón tay đã bị bứt mất bảy móng. Một con d/ao lò xo cắm sâu vào đùi phải.

Gã thẩm vấn nắm chuôi d/ao, từ từ xoáy vặn trong thịt anh ta, cố tình gây đ/au đớn tột độ.

Trình Binh gào thét: "Gi*t tao đi! Gi*t tao đi!"

Tôi định báo cảnh sát nhưng điện thoại đã bị tịch thu. Bọn họ vây quanh tôi, cảnh giác không cho tôi trốn thoát.

Có vẻ bố Ngao Kiệt đã khẳng định tôi giúp đỡ Trình Binh. Việc gọi tôi đến chỉ để có câu trả lời x/á/c thực.

Bố Ngao Kiệt bước tới trước mặt Trình Binh, ép hỏi: "Mày chỉ cần khai thật, tao sẽ cho mày ch*t nhanh."

Ông ta chỉ tay về phía tôi: "Mày có quen thằng này không?"

Tim tôi như nhảy khỏi cổ họng.

Trình Binh ngước mắt liếc tôi, giọng đầy gh/ê t/ởm: "Không phải tên chó thẩm phán đó sao?"

"Nó có dính líu đến vụ b/ắt c/óc con trai tao không?"

Trình Binh đi/ên cuồ/ng cười lớn: "Có! Có! Mày gi*t nó luôn đi!"

Bố Ngao Kiệt nghi hoặc nhìn tôi. Tôi thực sự khâm phục Trình Binh, câu trả lời của anh ta quá khéo léo.

"Con trai tao đâu? Mày giấu x/á/c nó ở đâu?"

Trình Binh kiêu hãnh ưỡn ng/ực: "Tao ăn rồi!"

"Ăn rồi?"

"Đúng, tao lấy hết m/áu, rắc muối, nhét vào vali, mỗi ngày ăn một khúc."

Trình Binh nói nghiêm túc như thật, đến cả người thẩm vấn cũng nhíu mày.

"Được rồi, câu cuối. Hai triệu tao cho mày giấu ở đâu? Tao đã kiểm tra ngân hàng, mày không gửi cũng chẳng tiêu. Đã gi*t con trai tao thì trả lại tiền đi."

Trình Binh cười khành khạch: "Tao đ/ốt rồi, tiền ở địa ngục đấy. Chờ mày ch*t tao trả."

Bố Ngao Kiệt không tin, Trình Binh liền đổi giọng.

"Hai triệu đó, tao giấu trong tượng đồng con gái tao. Muốn lấy thì c/ưa ra mà lấy."

Lần này bố Ngao Kiệt tin thật. Ông ta sai người mang tượng Trình Vũ đến, chuẩn bị c/ắt đế.

Trình Binh liếc nhìn: "Tượng đặc ruột đấy. Dùng c/ưa máy thì c/ưa đến tết Công gô? Mang bình oxy và axetylen đến, cái đó nhanh hơn."

Tôi lập tức hiểu ý đồ của Trình Binh.

X/á/c Ngao Kiệt đã th/ối r/ữa mấy tháng, bên trong tượng đồng chắc đầy khí gas.

Tượng đồng kín hơn bê tông nhiều, khí gas bị nén ch/ặt không thoát được. Lúc này pho tượng chính là một bình gas khổng lồ!

Trình Binh định cùng ch*t chung với họ!

Tôi vội nói với ông Ngao: "Vì nghi ngờ của ông đã được gỡ bỏ, tôi không cần ở lại đây nữa chứ?"

Bố Ngao Kiệt gật đầu: "Tao biết nhà mày. Nếu mày để lộ chuyện này, đừng trách..."

Tôi ngắt lời: "Ông yên tâm, tôi tuyệt đối không tiết lộ."

Hai tên tay chân đã khiêng bình oxy vào. Tôi không ngoái lại, bỏ chạy khỏi hiện trường như m/a đuổi.

Cho đến khi ngọn lửa nuốt chửng tất cả.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Vật tế thần và phản diện phá sản có kết thúc hạnh phúc.

Chương 17
Tôi xuyên thành người chồng phá gia chi tử của nhân vật phản diện Bùi Vọng - kẻ đang sa cơ lỡ vận. Lúc này nguyên chủ đang định lén bán hết đồ đạc giá trị trong nhà, cuỗm tiền bỏ trốn sau khi Bùi Vọng phá sản. Nhớ lại kết cục thảm khốc trong nguyên tác khi nguyên chủ bị Bùi Vọng trở lại trả thù tàn nhẫn. Tôi lập tức dừng tay, quyết định bám chặt đùi hắn, an phận làm người đàn ông đứng sau thành công của hắn. Chỉ là tiết kiệm tiền thôi mà? Tôi quá giỏi việc này rồi. Chuyển nhà thuê tầng cao không thang máy, vừa tập thể dục vừa tiết kiệm một công đôi việc; Bùi Vọng đi làm, tôi đổi số điện thoại mua thẻ tháng xe đạp công cộng cho hắn; Bùi Vọng muốn đặt đồ ăn, tôi lập tức mở ứng dụng... Sau này, khi Bùi Vọng lại công thành danh toại. Tôi định nhận tiền chia tay rồi đi. Ai ngờ lại bị người đàn ông mắt đỏ ngầu ghì chặt trong lòng, nghiến răng hỏi: "Giờ anh đã có tiền rồi. Vẫn không đủ tư cách ở bên em sao?"
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
989
Tượng Báo Thù Chương 13
Đồng Vải Chương 10
Nghiêng Thành Chương 8
Sự Thật Chương 28