Xuyên Thành Ác Nữ

Phần 15 (hoàn)

09/04/2024 17:04

Chữ in màu đen hiện lên, hơi mở to mắt.

Trần Nhứ hết thảy đều kết thúc.

Nốt bên má, dây chuyền bạc, thích anh.

Chó con vẫy đuôi, cóc ghẻ nhảy chân.

Kết thúc rồi.

Chu Từ Nhượng nhân vật do chính sáng tạo.

phụ được kia, do Nhứ đặc riêng cho mình.

Cô xuyên trong tiểu mình viết.

Một tiểu vô cùng bình thường, tình tiết gì mới mẻ, nam chính quen ở bên trọn đời, phụ thời rời đi.

Điều duy nhất đáng nửa của chuyện sự thật.

Thời trung học thoáng nhìn, mang theo một thân gai c/ứu vớt nói, thật sự theo nhà nói, được rồi.

Về phần nửa tay chế, đưa d/ao cho mình.

Từ sau Cao Trung họ chưa gặp nhau. Lúc tay thảm thiết, phương liên lạc cũng c/ắt đ/ứt sạch sẽ.

Lúc tay trừng nói, hai ta để yên.

Trần Nhứ còn tính sổ đây.

Qua thật lâu, vẫn tới anh.

Nhưng giới thật rộng lớn, hoàn toàn thấy anh.

Sau thấy thì tìm. Cuộc trôi qua ngày. Ăn, ngủ, tập thể dục, làm việc. Hình cũng phải thể.

Giống bong bóng trong đồ uống ga, chìm xuống, nhấp nhô, chỉ tạo ra tiếng kêu c/ứu buồn tẻ.

Chỉ ở nửa đêm mơ, mới thể nằm ở trên miệng miệng hô hấp, xoa bóp thành mảnh băng vỡ.

Cuối cùng, đêm 21 tuổi, tỉnh dậy phát hiện mình ngất xỉu trong phòng tắm.

Chỉ bởi vì ăn cơm đàng hoàng hạ một khắc vô cùng nghiêm túc nên tiếp tục ôm mới.

Cho nên viết một chuyện, tặng cho chính mình.

khán giả và tác giả duy nhất hết viết một chuyện rất tệ, mình, nghĩ nữa.

Anh sẽ khác và đối xử tệ cô.

Đến mình, chỉ thể ở bên cạnh, ấy phồn hoa, vinh cẩm, khách quý chật nhà, trăm năm lắng..

Mình vẫn sẽ trở thành gh/ét nhất, mình sẽ hoàn toàn thay đổi, sẽ chảy m/áu đầm đìa.

Nhứ rùng mình một cái, ôm máy tính bắt viết chữ.

Ngày đêm đẩy tốc độ làm việc, đem hồi ức ấm đều rẽ, chân tay.

Đợi khi viết xong, gõ phím trả lời cuối cùng, phào nhẹ nhõm, tất cả đã kết thúc.

Hạ tâm, sau mơ một xuân thu.

Đêm nay ánh sao rỡ, giải trí ch*t.

Vừa nhắm vẫn khuôn mặt thuộc nằm lòng kia, nói, đừng khóc, nói, rất thích ngươi.

Cô ngồi trước máy tính, nước chút chút xuống bàn.

“Chỉ sợ thân sẽ anh…”

“Không dám để thân quá gần…”

Ai thời mà gọi điện thoại giờ này. Nhứ nhíu điện thoại di động.

Số quen biết.

Địa thuộc thành H.

Trái tim đột thể kh/ống ch/ế đi/ên cuồ/ng nhảy dựng lên.

Dữu Trừng còn đang chậm rãi hát.

Cô lau nước ấn nút nghe màu lá cây.

Sau khi kết nối, đối diện chậm chạp gì, ngừng thở, cũng chỉ thể nghe thấy tiếng trong trẻo trong microphone.

Nhưng một khắc liền biết, nhất định anh.

Nên hình dung loại cảm giác này nào, thật khi còn bé ngồi ở viên chờ ba tới đón, nhắm lại, ràng tiếng xe kêu rập nhưng chính phải.

“Chu Từ Nhượng.” nhẹ giọng gọi tên Từ Nhượng.”

Nam sinh rốt bắt hơi tinh tế xuyên thấu qua đang làm bỏng lỗ tai cô.

“Đừng khóc.” Anh “Mặc dù vì sao ở bên cạnh anh.

Không vì sao hè.”

“Nhưng mà cũng rất đông nhớ hè, kết hè. Đây coi đẹp thứ hai của trở thành sự thật.”

cầm di động đứng bật đèn.

“Trần Nhứ.”Anh đột “Nhìn xuống xem.”

Cô sửng sốt, vàng qua đẩy cửa ban ra, dựa can xuống.

Chàng trai tùy tiện ngồi dưới ánh đèn mờ nhạt, cười.

“Nói cho một bí mật đi.”

“Giấc đẹp tiên của anh, em.”

(Hoàn)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25