Tôi trở thành bạn gái tổng.
Và món tình yêu mà cho tôi, ngoài sợi dây chuyền chế tác tinh xảo ấy, kèm theo màn kịch hay.
Hai ngày sau.
Chị Ngô giúp việc ở Biệt thự Hoa Hồng, tin cho kể tin trời.
Sáng nay, bất ngờ trở về và kết quả bắt đang nằm trên giường Trầm.
Cả đều vải che chung chăn gối.
Ông ph/át đi//ên, đ/ập rồi đuổi ra khỏi cửa.
Nói lại, gi/ận d/ữ vậy.
Ông đã hơn mươi năm, lòng ông, dù giờ phát hiện ra có qu/an m//áu mủ, thì đã xem gái ruột mình.
Con gái ruột mà lại trai thế, làm có thể gi/ận?
Huống hồ…
Lưu Trầm đã kết hôn rồi.
Vợ bạn học cấp ba, đám tổ chức đáo, người ngoài ít ai biết. Nhưng thì biết rõ.
Hơn nữa, vợ Trầm đang kỳ cho bú. Ấy vậy mà bên này người họ lại làm ra ho/ang thế, tất nhiên ph/át đi//ên.
Chị Ngô kể, đã đuổi ra khỏi về phía vợ sau khi biết đã nổi gi/ận l//y h//ôn, yêu cầu Trầm ra tay trắng.
Ông lập thay mặt Trầm ý, cho mẹ họ khoản tiền bồi thường lớn.
Còn Trầm…
Ông thu hồi toàn bộ bất sản tên ta, băng tài khoản ngân hàng ta.
Không mức đoạn qu/an cha con, nhưng ít năm quyết tâm để tự lo liệu mà sống.
Tôi nằm trên giường, nhấm hạt dưa tin chị Ngô kể.
Nghĩ đã cố tình làm để hà//nh h//ạ đây, rồi lại nghĩ hiện tại.
Đúng "không làm thì ch*t."
Hơn nữa, nghĩ lại, lạ khi Trầm lại bênh thế, hóa ra có mối qu/an này.
Xem màn lập gọi điện cho Tầm, hỏi làm mà dàn xếp vậy.
Phó bật cười khẽ.
"Lần tham gia dạ tiệc, tình cờ vệ sinh bắt mối qu/an mờ người họ chỉ họ anh."
"Gần đây bảo trợ lý đặc biệt chú ý Trầm và Ân, phát hiện sáng đều ở nhà. Thế gọi cho tìm cớ để bảo về nhà."
"Chỉ đơn giản vậy thôi."
Nói xong, lại nghe giọng vang lên:
"Xuống lầu đi, ăn."
Tôi ngớ người, vội chạy ra cửa sổ xuống.
Phó đang lầu, lặng tôi.
Tôi lập chạy xuống.
Hai ngày trước, mẹ hóa trị suôn sẻ, tình sức khỏe ổn định.
Để ăn mừng, hứa hôm sẽ ăn lẩu.
Gần đây nóng, cổ họng viêm, ngày đều uống trà mới đỡ hơn chút. Tôi đã năn nỉ mấy ngày mới chịu ý cho ăn lẩu.
Trong quán lẩu.
Trong làn nóng bốc lên nghi ngút, bỗng nổi hứng, hỏi vì lại thích tôi.
Hằng ngày có biết bao nhiêu gái tìm mọi cách để tiếp cận anh, lại thích gái quê lớn lên ở nông thôn tôi?
Phó rót cho cốc trà mộc, cười cười.
"Anh biết."
"Nếu định nói, có hôm đó, ở buổi họp báo, gái trên sân khấu, ánh mắt trẻo. Ngay sau đó lại ấy lén vào mình, rồi nước mắt lưng tròng diễn màn cha nhận cảm với vị."
"Kết quả xem màn rời thì gái ấy từ phía sau."
"Xuống xem, gì nên bảo ấy đi. quả…"
Phó bất nói:
"Hai phố, ấy đuôi ba lần."
Tôi uống ngụm trà, hỏi:
"Vậy… người bình thường ba lần sẽ gi/ận sao?"
"Ừ."
Phó gật đầu. gi/ận, nhưng dáng vẻ ho/ảng em, lại tự ng/uôi gi/ận."
Anh nghiêng người qua, đặt tay lên xoa.
"Lúc đó nghĩ, nếu gái này về chắc sẽ vị lắm."
"Chỉ tốn thôi."
Tôi: "…"
(Hoàn)