“Có chuyện gì thế, sao cậu ấy không qua nữa?”

Tần Hằng dừng chân cách biển hoa vài mét, nhất quyết không bước thêm nữa, khóe mắt hơi co gi/ật.

Tiếng hò hét càng lúc càng lớn, nhưng hắn vẫn không có ý định tiến lên.

“Thế này là có ý gì hả?”

Tôi lạnh lùng buông lời:

“Cậu ấy dị ứng phấn hoa.”

Lâm Thông Thông: ….

Tần Hằng nhờ bạn cùng phòng chạy đến nói gì đó với Giang Hiểu. Mặt Giang Hiểu đỏ lên thấy rõ.

Cô gái giữa tâm điểm ném bó hoa trên tay, bước khỏi vòng hoa, đứng cách Tần Hằng một khoảng xa.

Hai người trò chuyện, nhưng khoảng cách quá xa nên không nghe rõ nội dung.

Nhưng sắc mặt Giang Hiểu rất tệ, như sắp khóc đến nơi.

Tần Hằng thở dài, môi khẽ động. Đột nhiên Giang Hiểu trợn mắt ngạc nhiên, hình như thất thố thốt lên câu "Trời đất", sau đó trong đám đông đột ngột quay sang nhìn tôi với ánh mắt phức tạp.

........Nhìn tôi làm gì, sởn gai óc.

Trên mặt tôi có hoa à?

Giang Hiểu hít sâu, quay sang nói gì đó với Tần Hằng rồi phất áo bỏ đi, để lại đống hoa hồng và tin đồn.

Lâm Thông Thông gãi đầu:

“Thế là xong à? Thành hay bại thế?”

“.....Cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai? Nhưng xem ra cậu có thể cống hiến đôi vai rộng của mình rồi.”

Đám đông thấy không có kịch vui, lục tục giải tán, chỉ còn vài người thu dọn đống hoa.

Nhưng Tần Hằng vẫn đứng im, từ xa nhìn sang.

Ánh mắt khó hiểu.

Tôi ngẩng lên mắt đối mắt với hắn, tim đ/ập thình thịch, vô thức muốn trốn tránh.

Lâm Thông Thông vẫy tay trước mặt tôi:

“Đừng nhìn nữa Diệp ơi, tôi sợ cậu lại xông lên đ/á/nh nhau với Tần Hằng mất. Đi nào, đi ăn thôi, biết đâu gặp được hoa khối, vai và ng/ực tôi luôn rộng mở chờ nàng!”

Dưới ánh nhìn xa xăm của Tần Hằng, Lâm Thông Thông lôi tôi rời đi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm